Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 507 - Phiên Ngoại: Giang Trầm Trọng Sinh Về Thời Điểm Vừa Mới Kết Hôn - 2

Unknown Phiên ngoại: Giang Trầm trọng sinh về thời điểm vừa mới kết hôn - 2

Nhưng chúng cũng không phải là chuyện quan trọng nhất, quan trọng nhất chính là hình như Giang Trầm trở nên vô cùng bất thường!

Khi anh tỉnh dậy, tưởng chừng như biến thành một con người khác.

Thẩm Minh Dữu thu lại cánh tay đặt trên eo anh ở dưới chăn, xốc chăn lên rồi lắc nhẹ người, chào anh: "Chào buổi sáng."

Giang Trầm nhìn động tác có phần cứng ngắc của cô, trước khi cô rút tay về, anh đã nhanh chóng vươn tay trái ra, ngón tay đan vào kẽ tay cô, mười ngón tay đan chặt vào nhau.

Trong ánh mắt kinh ngạc của Thẩm Minh Dữu, Giang Trầm hết sức tự nhiên kéo tay cô tới trước mặt mình, sau đó lại hết sức tự nhiên cúi đầu hôn lên mu bàn tay cô một cái, nói bằng giọng điệu thân thiết: "Em muốn dậy chưa? Hay muốn ngủ thêm một lúc?"

"..." Trong nháy mắt, Thẩm Minh Dữu cảm thấy cô và Giang Trầm không giống như là mới kết hôn ngày thứ hai mà giống như là đã kết hôn lâu rồi.

Thẩm Minh Dữu cảm thấy mu bàn tay vô cùng ngứa ngáy, cô xoay người ngồi dậy, nói: "... Dậy thôi."

"Ừm." Giang Trầm mỉm cười buông tay cô ra và đứng dậy bước xuống giường, chỉ thấy anh đi tới tủ quần áo ở bên cạnh, mở tủ quần áo rồi lục lọi, sau đó lấy ra một bộ quần áo, rồi lại xoay người quay về bên giường của Thẩm Minh Dữu.

Thẩm Minh Dữu nhìn quần áo trong tay của Giang Trầm, nếu như cô không bị hoa mắt thì đó chính là quần áo của cô, Giang Trầm cầm quần áo của cô làm gì, chẳng lẽ là anh cầm nhầm?

Giang Trầm ngồi ở bên giường, dưới ánh mắt nghi ngờ của Thẩm Minh Dữu, anh duỗi tay tới bả vai cô. Giây tiếp theo, Thẩm Minh Dữu liền cảm nhận được dây áo mỏng manh của áo ngủ trượt xuống cánh tay cô.

“...” Cuối cùng Thẩm Minh Dữu cũng không ngẩn người nữa, cô nhanh chóng che dây áo để áo ngủ trên người không bị tuột xuống, sau đó nhìn người trước mặt bằng cặp mắt kinh hãi, hỏi: "... Anh làm gì vậy?"

Giang Trầm lắc lư bộ quần áo trong tay, hết sức tự nhiên nói: "Anh giúp em thay quần áo."

Thẩm Minh Dữu: "...?"

Lần này cô rốt cuộc cũng xác định được hình như Giang Trầm thật sự không bình thường!

Quá bất thường rồi!

Ngày hôm qua, sau khi làm lễ xong và tiễn bạn bè thân thích tham gia đám cưới, buổi tối hai người đều có uống một chút rượu, vợ chồng mới cưới phát sinh quan hệ vào đêm tân hôn là chuyện hiển nhiên.

Tối qua trước khi đi ngủ, trong đầu Thẩm Minh Dữu còn đang suy nghĩ rằng cô sẽ đối mặt với Giang Trầm như thế nào sau khi tỉnh lại vào sáng hôm nay, Giang Trầm sẽ dùng thái độ gì khi đối mặt với cô, liệu những ngày này anh có lịch sự mà xa cách, khách sáo mà lạnh lùng hay không...

Mặc dù bọn họ đã trở thành vợ chồng, có quan hệ thân mật nhất, nhưng trên thực tế, trong lòng Thẩm Minh Dữu biết rất rõ cô và Giang Trầm đến với nhau là bởi vì liên hôn thương mại. Hai người kết hôn chớp nhoáng chỉ sau một lần gặp mặt, không có cái gọi là bồi dưỡng tình cảm, càng không có giao lưu thân tình gì, giống như là thực hiện nghĩa vụ, tổ chức hôn lễ một cách cứng nhắc và vội vàng.

Trong những ngày chuẩn bị hôn lễ, số lần cô và Giang Trầm gặp mặt rất ít ỏi, hai người đều không muốn bị những chuyện vặt vãnh của đám cưới làm phiền, tất cả công việc của đám cưới gần như giao hết cho đoàn đội chuyên nghiệp phụ trách, cuối cùng Thẩm Minh Dữu và Giang Trầm chỉ cần gật đầu quyết định là được.

Vì vậy, từ khi quyết định kết hôn cho đến khi chính thức kết hôn vào ngày hôm qua, cô và Giang Trầm vẫn rất xa lạ.

Nhưng dù sao trong lòng Thẩm Minh Dữu vẫn có chút mong chờ.

Sau khi làm đám cưới và xảy ra quan hệ thân mật, trong lòng cô vừa thấp thỏm bất an vừa mong đợi, sự kỳ vọng với Giang Trầm, sự khao khát với cuộc sống hôn nhân... Nhưng đồng thời, những mong chờ tốt đẹp này lại khiến cô rất bất an.

Thẩm Minh Dữu mang theo tâm trạng bất an như vậy, trải qua đêm tân hôn đầu tiên của mình.

Mặc dù trong đầu đã tưởng tượng rất nhiều lần nhưng Thẩm Minh Dữu tuyệt đối không ngờ rằng người chồng mới cưới của cô không chỉ lén hôn cô khi anh thức dậy vào buổi sáng mà còn gọi tên mụ của cô với giọng điệu ngọt ngào và trìu mến như vậy. Giọng điệu tự nhiên ấy như thể anh đã gọi tên cô vô số lần, sau đó anh còn cười với cô, nụ cười ấy làm cho cô cảm thấy xa lạ nhưng ấm áp, dường như đã dần xoa dịu nỗi bất an trong lòng cô...

 


Bình Luận (0)
Comment