Thẩm Minh Dữu vừa xuống xe đã thích nơi này, nhìn sân rộng như vậy cô đột nhiên nhớ đến lúc trên đảo nhỏ Giang Trầm có nói với cô về vấn đề con cái, nên cô không nhịn được nghĩ, căn nhà này đúng là rất thích hợp với mấy bạn nhỏ.
Sân rất rộng nên đứa nhỏ có thể vui đùa thỏa thích.
Trước tiên, Giang Trầm lấy vân tay cho cô, khi có vân tay nơi này chính là nhà của cô, cô có thể tự do ra vào.
“Vào nhà thôi.” Giang Trầm nắm tay cô, mở cửa, hai người cùng nhau đi vào nhà mới.
Sau khi đi xem phòng khách và phòng bếp ở tầng một, hai người lên phòng ngủ chính ở tầng hai, những đồ Thẩm Minh Dữu thường dùng cũng đã được chuyển đến đây. Khi cô mở phòng thay đồ ra thì thấy rất nhiều đồ mới, chắc là Giang Trầm đã mua, cô cũng không biết anh đã chuẩn bị từ khi nào.
“Em có mệt không? Hay em nghỉ ngơi trước nhé?” Giang Trầm sợ cô đi máy bay mệt.
“Em không mệt.” Thẩm Minh Dữu không mệt chút nào mà còn rất có tinh thần. Cô xem xong phòng thay đồ siêu to của mình thì chạy ra sân thượng xem rồi đi xem hết những nơi khác trong nhà mình.
Giang Trầm cũng đi với cô, cùng cô đi xem các phòng, thỉnh thoảng giải thích một hai câu.
Một lúc sau, Thẩm Minh Dữu mở cửa một căn phòng cách phòng ngủ chính không xa, cô ngạc nhiên nhận ra đây là phòng cho trẻ em.
Căn phòng được sơn màu hồng, có giường nhỏ cho trẻ con, còn có rất nhiều đồ chơi khác nhau và những bộ quần áo màu hồng nhẹ nhàng, giống như căn phòng dành cho công chúa, rất xinh đẹp, rất ấm áp.
Thẩm Minh Dữu vừa kinh ngạc vừa khó hiểu, Giang Trầm rất muốn có con sao, nhìn cách bài trí này thì hiển nhiên anh rất thích con gái.
Thẩm Minh Dữu hỏi: “Phòng này do anh thiết kế sao?”
Giang Trầm gật đầu: “Anh vẽ phác thảo rồi đưa cho quản gia chuẩn bị.”
Nói chung thì đây là căn phòng do chính tay Giang Trầm thiết kế, từ đó có thể suy ra anh gấp gáp muốn có con gái đến mức nào.
Thẩm Minh Dữu nhìn căn phòng hồng phấn, tuy trong lòng cũng rất thích, nhưng cô vẫn hơi nhức đầu: “Anh còn trẻ như vậy, đã nghĩ tới chuyện sinh con rồi sao?”
Người đàn ông giống Giang Trầm ở độ tuổi này, kết hôn đã coi như là sớm lắm rồi, chắc hẳn không có mấy người muốn làm ba sớm như vậy.
Thẩm Minh Dữu nghĩ rằng Giang Trầm ở khía cạnh này có lẽ hơi khác thường.
Giang Trầm liếc nhìn bụng Thẩm Minh Dữu, nếu lúc này không có chuyện gì xảy ra, hẳn là Niệm Niệm đã ở trong bụng của cô rồi.
Không, nhất định là ở trong bụng cô, Giang Trầm sẽ không cho phép chuyện ngoài ý muốn xảy ra dù là nhỏ nhất.
Con gái của anh và cô chắc chắn sẽ đến thế giới này đúng thời điểm.
Giang Trầm cẩn thận đỡ tay cô, hỏi cô: “Em không thích trẻ con sao?”
Thẩm Minh Dữu lắc đầu lại gật đầu, cô cũng không biết cô có thích trẻ con không, nhưng nếu là con của cô, hẳn là cô sẽ rất yêu nó.
Chỉ là, cô vẫn trẻ như vậy, sinh con thì hơi sớm.
Mong muốn có con của Giang Trầm chắc chắn sẽ tan vỡ trong thời gian ngắn.
Thẩm Minh Dữu đặt đôi giày em bé màu hồng nhạt vừa xinh xắn vừa đáng yêu trong tay xuống, cô thông cảm nhìn Giang Trầm, sau đó lại nhìn căn phòng công chúa màu hồng phấn, cuối cùng đóng cửa lại, vui vẻ đi tham quan nơi khác.
Mãi đến tối, sự phấn khích của Thẩm Minh Dữu mới giảm một chút.
Sau khi ăn tối xong, Thẩm Minh Dữu đi tắm, tắm đến khi cả người đều thơm tho mới từ phòng tắm đi ra.
Giang Trầm tắm xong, đang ngồi đầu giường đọc tài liệu, Thẩm Minh Dữu cũng không làm phiền anh, hôm nay tâm trạng của cô đặc biệt tốt, vẫn luôn vui vẻ, thấy Giang Trầm bận rộn, cô chạy ra khỏi phòng, tính đi lấy gì đó.
Giang Trầm luôn im lặng đọc tài liệu, từ phía sau lên tiếng nhắc nhở: “Em đừng chạy, đi chậm thôi.”
Thẩm Minh Dữu ồ một tiếng, mặc dù cô cảm thấy Giang Trầm hơi cằn nhằn, nhưng rốt cuộc vẫn đi chậm lại, đi thẳng xuống tầng, một lúc sau lại bưng một cái khay về phòng trên tầng.
Giang Trầm vừa nghe thấy tiếng động, ngẩng đầu thì thấy cô bưng một chai rượu vang và hai ly rượu đi vào.
Thẩm Minh Dữu đặt khay xuống, rót chút rượu vào ly, có lẽ vì tâm trạng phấn khích nên tối nay cô đặc biệt muốn uống chút rượu.
Vừa rót xong ly rượu, lúc định hỏi Giang Trầm có muốn uống một chút không, Giang Trầm đã xuống giường đi tới bên cạnh cô, lên tiếng: “Muốn uống rượu?”