Sau Khi Nữ Minh Tinh Hết Thời Mang Con Tham Gia Show Thực Tế (Dịch Full)

Chương 549 - Phiên Ngoại: Giang Trầm Trọng Sinh Về Thời Điểm Vừa Mới Kết Hôn - 44

Unknown Phiên ngoại: Giang Trầm trọng sinh về thời điểm vừa mới kết hôn - 44

[Tổng giám đốc Giang: Mắng tôi thì được nhưng mắng vợ tôi thì tuyệt đối không được! Mắng tôi thì được nhưng trù tôi và vợ ly hôn thì tuyệt đối không được! Ha ha ha, tổng giám đốc Giang có thực lực bảo vệ vợ, có chút dễ thương thì phải làm sao đây?]

[Từ chuyện này có thể kết luận, nhất định tổng giám đốc Giang yêu chị Dữu rất sâu đậm, ha ha ha, nhất định chị Dữu rất hạnh phúc!"

Sau khi Giang Trầm đích thân ra mặt, quả nhiên trên mạng yên lặng hơn nhiều, khắp nơi đều vang lên tiếng chúc mừng tin Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu đã sinh được con gái, bầu không khí trên mạng êm dịu và tràn ngập niềm vui.

Ngoài ra thỉnh thoảng lại một vài người được cho là người trong bệnh viện đã tiết lộ một số tin tức lên mạng, nói rằng bọn họ đã tận mắt nhìn thấy Giang Trầm chăm sóc vợ con rất chu đáo trong bệnh viện, tự mình làm hết mọi việc, chăm sóc hai mẹ con cực kì tốt, trên mạng chỉ còn lại những lời ngưỡng mộ cuộc hôn nhân tốt đẹp của Thẩm Minh Dữu.

Thẩm Minh Dữu là người liên quan đến tin tức lại chẳng hay biết chuyện gì đang xảy ra trên mạng, cô bận rộn với việc ở cữ*, bận rộn với đứa bé vừa mới chào đời, hoàn toàn không có thời gian để lên mạng.

(*): ở cữ: là khoảng thời gian một tháng (sinh thường) hoặc 42 ngày (mổ lấy thai) để phụ nữ mang thai hồi phục sức khỏe sau khi sinh.

Cho dù cô có nhìn thấy gì ở trên mạng thì bây giờ cô cũng không quan tâm nữa, trong cuộc sống đã có rất nhiều điều đẹp đẽ rồi, tại sao cô phải chú ý đến những thứ hoàn toàn không đáng để cô chú ý chút nào, chi bằng khoảng thời gian đó, cô đi ngắm Tiểu Niệm Niệm nhiều hơn một chút.

***

Khi Niệm Niệm sinh, bé con nặng vừa tròn sáu cân*, làn da nhăn nheo giống như một chú khỉ nhỏ.

(*):cân: (đơn vị đo lường Trung Quốc) bằng 0,5kg

Nhưng sau vài ngày chăm sóc, không chỉ mập mạp hơn mà làn da trắng của đứa trẻ cũng bắt đầu trở nên trắng trẻo và mịn màng, khi chạm vào cảm thấy mềm mịn giống như một quả trứng mới luộc được bóc vỏ kĩ càng. Mỗi lần chạm vào bé con, Thẩm Minh Dữu đều rất nhẹ nhàng, sợ làm tổn thương Niệm Niệm, vì vậy mà lần nào cũng hết sức cẩn thận khi ôm bé con.

Thẩm Minh Dữu không quen sống trong trung tâm ở cữ, thế nên trong nhà đã mời một bảo mẫu và chuyên gia dinh dưỡng chuyên nghiệp, sau khi xuất viện, Thẩm Minh Dữu đã đưa Niệm Niệm về nhà.

Nhưng phần lớn thời gian, Niệm Niệm đều được ba mẹ tự tay chăm sóc, cho con bú, thay tã, tắm rửa, ru ngủ… Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu, cặp ba mẹ mới nhậm chức này ước gì bọn họ có thể tự mình làm hết mọi việc, bởi vì bọn họ có quá nhiều cảm xúc nhiệt huyết và mới lạ với việc nuôi dạy con gái.

Thế nhưng Thẩm Minh Dữu vẫn đang ở cữ nên tất nhiên Giang Trầm là người đóng góp nhiều nhất, Thẩm Minh Dữu ngoài cho con bú thì bình thường chỉ cần đứng ở bên cạnh quan sát là được.

Phần lớn thời gian, Niệm Niệm là một đứa trẻ không thích khóc, mỗi ngày ăn rồi lại ngủ, dậy rồi lại ăn, không có nhiều thời gian để tương tác với ba mẹ. Nhưng Giang Trầm và Thẩm Minh Dữu, cặp ba mẹ mới này lần nào nhìn con gái cũng cảm thấy sao mà bé con có thể đáng yêu đến như vậy, như thể nhìn thế nào cũng không thấy đủ, ngay cả khi Niệm Niệm đang ngủ, bọn họ cũng sẽ trông ở bên cạnh, nhìn chăm chú khuôn mặt của con gái. Sau khi Niệm Niệm thức dậy và nhìn thấy ba mẹ ở trước nôi của mình, cô bé sẽ lười biếng ngước mắt lên nhìn, sau đó nhóp nhép cái miệng nhỏ, lại bắt đầu tìm thứ gì đó để ăn.

"Niệm Niệm lại đói bụng rồi phải không?" Giang Trầm bế Niệm Niệm ra khỏi nôi.

Niệm Niệm bất mãn ê a vài tiếng trong lòng ba, thấy không tìm được gì để ăn, lông mày nhỏ của Niệm Niệm cũng nhíu lại, đôi mắt nhìn như sắp khóc.

"Được rồi, được rồi, Niệm Niệm đừng khóc, có đồ ăn ngay đây." Giang Trầm vỗ về một chút, vội đặt con gái vào vòng tay Thẩm Minh Dữu, để Niệm Niệm đói meo có thể uống sữa trong lòng mẹ.

Mặc dù Niệm Niệm không thích khóc, nhưng một khi cô bé khóc, tiếng khóc đó không chỉ cực kì to, mà quan trọng là không dễ dỗ. Mỗi lần Niệm Niệm khóc đến kiệt sức, Giang Trầm đều sẽ cảm thấy rất đau lòng, đến mức sợ cổ họng của bé con bị rát vì khóc nhiều.

Thẩm Minh Dữu cẩn thận ôm Niệm Niệm, Niệm Niệm đến vòng tay mẹ, sau khi ngửi thấy mùi sữa quen thuộc, đôi lông mày nhỏ liền dãn ra, nhưng thân hình bé nhỏ lại trở nên vội vã hơn, nhắm mắt lại chui vào lòng mẹ.

 


Bình Luận (0)
Comment