Tám giờ tối, Đường Hoàn chuẩn bị livestream. Tông Hách chẳng biết từ đâu lôi ra một bó hoa, c*m v** cái lọ trắng trông cũng khá nghệ thuật, mang vào đặt trong phòng phát sóng của cậu. Nhìn rất ra dáng, khiến Đường Hoàn không khỏi nghi hoặc , nguyên soái đại nhân phong cách "thép nguội thẳng nam" kiểu đó mà biết cắm hoa á?
Quả nhiên, Tông Hách đặt bó hoa lên bàn của Đường Hoàn: "Tôi mua loại hoa có mùi thơm nhẹ cho cậu."
Đường Hoàn hiểu ra ngay , Tông Hách đã biết vụ cậu cắt hoa hôm trước rồi. "Không sao đâu, nếu anh không chịu được thì đừng nhúc nhích là được, tôi không phải kiểu sống màu mè đâu."
"Cậu có thể màu mè một chút, tôi vui." Ý Tông Hách rất rõ , tôi thích nhìn cậu sống màu mè, tôi chỉ muốn cưng chiều cậu.
Đường Hoàn sờ mặt, hơi đỏ. Bị tấn công trực diện như vậy có chút đỡ không nổi: "Cảm ơn anh."
Tông Hách gật đầu: "Ừ."
Đường Hoàn cạn lời, cái kiểu nhận lời cảm ơn như thể đương nhiên ấy, đúng là quá tự tin! Phải nói, đúng chuẩn khí chất vua hổ.
Tông Hách dựa vào bàn, nhẹ nhàng nói với Đường Hoàn: "Chờ tôi khỏe lại, đưa cậu ra ngoài dạo chơi."
Đường Hoàn lắc đầu: "Không cần vội đâu, tôi có việc thì tự đi được. Thật ra bình thường tôi cũng khá lười ra ngoài, ở nhà vẫn thích hơn, có mua sắm online, mọi việc đều thuận lợi."
Tông Hách gật đầu: "Thích ở nhà là thói quen tốt, đáng khen. Nhưng vẫn nên ra ngoài chơi một chút, muốn chơi gì thì chơi."
Đường Hoàn tò mò, sao hắn lại hào phóng vậy chứ: "Anh không sợ tôi chạy mất à?"
Nhắc tới "chạy", Tông Hách cười lạnh: "Tôi sẽ cho người theo dõi cậu."
Đường Hoàn bĩu môi: "Anh sợ tôi chạy đến mức đó luôn hả?"
Tông Hách khựng lại, không nói gì, quay người đi luôn.
Đường Hoàn nhìn tai đối phương ửng đỏ, chớp mắt vài cái, tự dưng cảm thấy... nguyên soái đại nhân có chút đáng yêu ghê!
Livestream bắt đầu, người xem vẫn đông nghẹt như mọi khi!
Đường Hoàn thả Kim Tiểu Bàn ra, đặt chén cơm mèo xuống đất cho nó ăn, còn mình thì cầm kéo, cắt vài miếng vải.
Người xem vừa spam "meo meo", vừa tò mò nhìn Đường Hoàn. Đôi tay cậu lần nào cũng mang lại bất ngờ, ai cũng không biết lần này cậu định làm gì.
"Cậu ấy đang may đồ cho Kim Tiểu Bàn, còn làm nơ bướm cho Đại Tráng."
Thấy có nhiều người hỏi, Đường Hoàn tiện miệng giải thích.
Bình luận toàn kiểu mộng bức: Gì cơ? Đây là nguyên thủy thủ công đấy à? Còn dùng kéo nữa? Bộ cậu khâu tay hả?
Đường Hoàn liếc cây kéo trong tay, rồi nhìn đống keo dán trên bàn, cười nói: "Tay nghề thủ công xưa kết hợp hoàn hảo với công nghệ hiện đại."
Keo dán thay kim chỉ, chỉ cần cắt xong rồi dán lại là được. Tay nghề khâu vá của Đường Hoàn chỉ dừng lại ở mức khâu nút áo, cũng là do rời nhà ra ngoài mới bị ép học, chứ khâu quần áo hẳn hoi thì chịu! Một thiếu gia nhà giàu bị ép tới mức này, Đường Hoàn cũng thấy mình thật sự khá giỏi.
Cậu định làm cho Kim Tiểu Bàn một bộ đồ nhỏ, thêm cả một cái mũ. Một đống vải dưới tay Đường Hoàn rất nhanh đã bị cắt thành nhiều mảnh nhỏ.
Nhiều người bắt đầu hoài nghi: Cái này thật sự làm thành quần áo được sao? Quần áo bây giờ không phải là nguyên tấm à?
Công nghệ hiện tại đã có thể làm quần áo không đường may, tất cả đều liền mạch, không thấy đường chỉ, không có đầu sợi. Nên nhiều người cứ tưởng quần áo là sản phẩm một khối. Lúc này có người tìm tư liệu rồi phổ biến kiến thức: Đây là phương pháp cực kỳ cổ xưa, trong tài liệu có ghi chép, cách đây một ngàn năm người Trái Đất vẫn còn dùng, nhưng giờ thì không ai dùng nữa.
Đường Hoàn cười ,cậu chính là một người chưa hòa nhập hoàn toàn với xã hội hiện đại này, một tên quê mùa cổ lỗ sĩ, mà có khi cả đời này cũng chẳng thay đổi được.
Bình luận rôm rả khen: Đường Đường thật sự đa tài quá đi! Cái gì cũng biết!
Phải nói, cậu là người thực sự yêu thích văn hóa Trái Đất, từng nói rõ mình là hậu duệ người Trái Đất.
Nghe nói Trái Đất từng rất đẹp, tiếc là giờ chỉ còn thấy được qua hình ảnh mà thôi.
...
Cắt xong, Đường Hoàn dùng keo dán dính các miếng vải lại với nhau. Chỉ lát sau, hình dáng bộ đồ nhỏ đã hiện ra. Cậu tiếp tục dán mũ, làm phần tay nhỏ cho có hiệu ứng 3D , để mặc vào nhìn như người nhỏ biết đi. Áo kiểu Âu, quần yếm, mũ nồi Beret, tất cả đã xong!
Hai phút sau, cậu ôm Kim Tiểu Bàn lại, mặc đồ cho nó. Người xem vừa thấy đã phá lên cười: Quá hài!
Tôi như thấy một đứa bé cos chơi đồ người lớn!
Dễ thương chết mất! Kim Tiểu Bàn, đi vài bước coi!
Ra dáng luôn! Bước đi không nhận người thân nè!
Chính tông mèo bước đi thất truyền ngàn năm! Cầu thêm!
Đi catwalk thần thái vào! Đỉnh của chóp!
...
Đường Hoàn chống cằm, nhìn vẻ mặt ngơ ngác của tiểu mập mạp, nhíu mày: "Mọi người có cảm thấy... hình như thiếu cái gì đó không?"
Bình luận đồng loạt: Không biết!
Đường Hoàn lại cầm kéo, lấy miếng vải đỏ mà Tông Hách cực kỳ ghét: "Tôi cảm thấy, còn thiếu cái nơ cổ. Một quý ông sao có thể không đeo nơ?"
Để làm nơ trông đứng dáng, Đường Hoàn dán hai mảnh vải kích cỡ bằng nhau lại, rồi dùng mảnh khác buộc ở giữa. Cậu còn đào trong hộp đồ lặt vặt ra một cái lục lạc nhỏ, dán vào giữa nơ, rồi đeo lên cổ Kim Tiểu Bàn , hoàn hảo!
Mặc đồ xong, mặt mũi mũm mĩm của Kim Tiểu Bàn càng lộ rõ, cộng thêm vẻ ngốc nghếch trời sinh, làm người xem tan chảy: Dễ thương chết đi được! Tôi muốn nuôi!
Nếu tôi có con mèo như vậy, tôi sẵn sàng dâng hết tiền cho nó!
Tôi sẽ cho hết tiền tiêu vặt cho nó luôn!
Trời ơi sao lại dễ thương đến thế! Là bảo vật nhân gian đó! Tại sao lại suýt bị tuyệt chủng!
Tôi thật sự muốn nuôi một con như vậy á!
...
Kim Tiểu Bàn nhìn màn hình bằng đôi mắt tam giác đầy bình tĩnh, vươn móng định tóm vài bình luận đang lướt. Vỗ hai cái thấy chán, nó nằm ườn ra sàn không thèm nhúc nhích nữa.
Đường Hoàn cạn lời , đứa nhỏ này bắt đầu lười rồi, đúng là sống sung sướng làm người sa sút!
Mày nghĩ mày không vận động, ba mày sẽ ngồi nhìn mày tích mỡ gan à? Ngây thơ quá rồi, nhóc ạ!
Đường Hoàn lấy ra một viên kẹo sữa mà mấy người hóa thú rất thích ăn, để Kim Tiểu Bàn ngửi. Con mèo trợn tròn mắt ngay lập tức!
Đường Hoàn cột viên kẹo vào một cái cọc, rồi cắm lên bánh xe quay. Kim Tiểu Bàn mắt không chớp nhìn chằm chằm, vì muốn ăn nên lao tới đuổi theo - với không tới! Muốn ăn thì phải đuổi! Trong thế giới của một con mập, chỉ có ăn! Vì ăn thì không cần chân luôn!
Đường Hoàn cười híp mắt: "Đấy, chứng minh một điều , ba mày vẫn là ba mày."
Người xem cười muốn đập bàn, nhìn Kim Tiểu Bàn chạy quanh cọc xoay, đặc biệt là bộ đồ nhỏ trên người nó , cưng xỉu!
Đường Hoàn lại làm thêm một cái nơ, lẩm bẩm: "Tôi thấy màu đỏ này cũng hợp với Đại Tráng, Đại Tráng đẹp như hoa, nhan sắc đỉnh cao, mặc váy cũng vẫn đẹp ngất trời."
Ngay lúc đó, Đường Hoàn cảm thấy có ai đang nhìn mình ở cửa. Cậu quay đầu , Tông Hách mặc đồ ngủ, không biết từ khi nào đã đứng ở cửa, mắt vàng hơi nheo lại, nhìn cậu như đang quan sát con mồi chuẩn bị bị thịt.
Cả người Đường Hoàn lạnh sống lưng, lông tay dựng đứng. Tông Hách khi nghiêm mặt đúng là khí thế quá mạnh, siêu đáng sợ!
Đường Hoàn lè lưỡi, cười gượng: "Giỡn thôi, không bắt anh trai anh mặc váy đâu."
Tông Hách bất đắc dĩ: "Chín giờ đi ngủ, tôi chờ cậu."
Nói xong quay lưng đi mất.
Hắn nói câu đó, không sót chữ nào, vang vọng tới tận phòng livestream, khiến người xem nổ tung: Gì?! Người đó là ai vậy?!
Đường Hoàn ôm trán , nguyên soái đại nhân, không thể dùng khẩu hình nói chuyện hả? Cứ phải nói to rõ ràng như vậy làm gì! Nhỡ bị người nhận ra thì sao?
May là Tông Hách đã ba năm không lộ diện. Dân Đế quốc chỉ nhớ mặt hắn, còn giọng nói thì đa phần là từng nghe trong chiến dịch, với âm lượng hào hùng, khí thế bừng bừng, không giống giọng hiện tại , giọng nói với Đường Hoàn vừa dịu dàng, vừa bất đắc dĩ, cứ như đang dỗ dành.
Người xem chỉ chú tâm vào một chuyện , người kia với Đường Hoàn là quan hệ gì vậy? Không ai nghĩ xa hơn.
Đường Hoàn nhìn quanh, thấy Tông Hách đã đi rồi, liền thản nhiên nói: "Đó là chồng tôi."
Người xem: Không tin đâu!!!
Đường Hoàn "xì" một tiếng , mấy người này đúng là, nói thật thì không tin.
Bình luận vẫn tiếp tục hỏi: Người đó là anh trai cậu à?
Ba cậu?
Chú cậu?
Là giáo viên trong nhà?
Anh họ cậu?
...
Đường Hoàn dở khóc dở cười , mối quan hệ gì kỳ vậy, Tông Hách mới có 29 tuổi, có già lắm đâu mà thành "chú" rồi?
Người xem vẫn đoán không ngừng: Cậu có người yêu thật hả?
Thật sự có người yêu rồi á?
Không thể nào, giọng cậu nghe còn trẻ thế mà. Nếu bị hệ thống hẹn hò trên Mạng Tinh Tế ghép đôi, không hợp thì từ chối cũng được mà?
Đúng đó, tôi mà bị ghép với ông chú là tôi từ chối liền, tôi chỉ thích trai trẻ!
Cũng có khả năng không từ chối được, nếu đối phương là quân nhân. Đế quốc có luật bảo vệ hôn nhân quân sự, chỉ bên quân nhân mới có quyền từ chối, bên còn lại không được chọn.
Vậy thì người đó chắc là sĩ quan cấp cao, ít nhất phải từ thiếu tá trở lên mới có quyền đặc biệt như vậy, quân nhân bình thường không có đâu, đừng có đoán bừa!
...
Tụi họ đến mặt thật của Đường Hoàn còn chưa biết, lại muốn đoán xem người yêu là ai, mà đoán kiểu gì cũng không trúng , vì Đường Hoàn quá thần bí.
Có người hỏi: Trên mạng có tin đồn, tám chuyện về gương mặt thật của cậu, Đường Đường cậu có biết không?
Đường Hoàn giả ngơ, làm lơ những bình luận khác, thấy câu đó thì lắc đầu:"Thật sự không biết."
Người xem bất lực: Vậy cậu mỗi ngày rốt cuộc làm gì?
Đường Hoàn nghiêm túc đọc lại tên Weibo của mình: "Ăn Cơm Ngủ Dạo Đại Tráng."
Bình luận khu im lặng ba giây... nói nghe có lý, mà không biết trả lời sao luôn.
Lúc này, có một tài khoản VIP hạng cao nhảy vào: Muốn nói chuyện riêng. Năm triệu, bán con mèo cậu đang nuôi đi!
Đường Hoàn từ chối dứt khoát: "Không bán. Livestream tôi có thể bỏ, mèo thì không bán."
Bình luận khu lặng như tờ. Năm triệu đó! Vậy mà Đường Hoàn chẳng động lòng chút nào, còn nói rất nhẹ nhàng như thể là chuyện bình thường.
Đối phương tiếp tục tăng giá: Tôi trả thêm hai triệu nữa!
Đường Hoàn liếc nhìn một cái, giả vờ như không thấy, lười chẳng buồn phản hồi. Thật ra, mấy tay nhà giàu hay quý tộc ngỏ ý mua mèo nhà cậu là chuyện thường như cơm bữa. Đường Hoàn đã từ chối không biết bao nhiêu lần, vậy mà lâu lâu vẫn có người hỏi lại.
Người xem khác nhìn không nổi: Đừng hỏi nữa, ngắm mèo trên sóng không vui hơn à?
Đã nói n lần là không bán, thêm tiền cũng không bán đâu!
Chưa chắc! Có khi là chưa tới giá thôi.
Cho cậu ta 100 triệu, coi cậu ta có bán không?
...
Đường Hoàn thở dài: "Tôi đã nói rất nhiều lần rồi, không bán. Cho bao nhiêu cũng không bán. Mấy người nói 'tiền chưa tới giá', cái đầu IQ như vậy chỉ hợp đi cấy lúa thôi."
Người xem sững sờ: Cấy lúa là gì?
Đường Hoàn cười: "Hôm nay tới đây thôi nhé. Tặng mọi người một bài tập về nhà , 'Cấy lúa' nghĩa là gì? Ai tra được có thể comment trên Weibo của tôi nha, tôi sẽ chọn 20 người, mỗi người tặng 10.000 tinh tệ."
Cái thái độ này chẳng khác gì nói thẳng: Tôi không thiếu mấy trăm vạn đó nha.
Sau khi livestream kết thúc, bất kể là do tò mò về từ "cấy lúa" hay vì 10.000 tinh tệ, mọi người đều đổ xô đi tìm hiểu "cấy lúa" là gì. Các thư viện khắp nơi chật kín người, lượng truy cập thư viện online cũng tăng chóng mặt.
Có người thậm chí đăng bài hỏi luôn trên mạng: "Cấy lúa" là cái gì vậy?
Và thế là từ khóa "cấy lúa" bỗng trở thành xu hướng hot nhất mạng xã hội.
Ai cũng muốn biết nó xuất phát từ đâu. Video livestream của Đường Hoàn vừa được cắt và chia sẻ, hình ảnh Kim Tiểu Bàn mặc đồ cute xuất hiện khắp nơi, khiến bao nhiêu người "rụng tim".
Đường Hoàn tính lại phần tiền thưởng, cảm thấy hài lòng tắt sóng, rồi cởi bộ đồ trên người Kim Tiểu Bàn ra. Cho mèo ăn, chải lông sạch sẽ, lại lấy đồ chơi mèo ra chơi với nó một lát rồi mới thu mèo nhỏ vào hệ thống.
Lúc này, trên mạng đã có người tra được nghĩa của "cấy lúa" , đó là công việc lao động chân tay không cần dùng đến trí nhớ hay suy nghĩ gì. Thời kỳ sơ khai của loài người trên Trái Đất, tổ tiên họ đã biết dùng cách này để trồng lúa gạo. Phần bình luận cười nghiêng ngả , Đường Đường đúng là biết "đá xéo" người ta mà không hề dùng từ th* t*c, nhưng lại đâm trúng điểm đau!
Không ít fan lấy ví dụ dạy con cái: Thấy chưa? Không chịu học hành cho tử tế, để rồi người ta mắng mà còn không hiểu bị mắng cái gì!
Câu "Cái đầu IQ như vậy chỉ hợp đi cấy lúa" nhanh chóng trở thành câu nói viral, truyền nhau khắp các diễn đàn trường học. Đặc biệt là mấy giáo viên,muốn mắng học sinh mà giữ được hình tượng văn minh, cuối cùng cũng tìm ra câu chốt: "Cái đầu em chỉ hợp đi cấy lúa thôi!"
Đường Hoàn còn chưa dọn dẹp xong thì Tông Hách lại xuất hiện trước cửa phòng livestream, thấy Đường Hoàn vẫn đang dọn đống đồ lung tung trên bàn, liền nhíu mày, không hài lòng nói: "Chuyện này không cần cậu làm, gọi người hầu tới dọn là được."
Đường Hoàn cười: "Tôi rảnh mà, làm tí việc tay chân cũng tốt."
Tông Hách mặt lạnh: "Vậy cậu còn xem nữa không?"
"Xem cái gì?" Đường Hoàn vừa hỏi vừa giật mình nhớ ra , trước khi livestream, Tông Hách có nói sẽ cho cậu xem hình dạng thật của hắn... Hình như to hơn Đại Tráng rất nhiều... Là đại miêu?
Nguyên soái đại nhân chỉnh lại áo ngủ, đã chuẩn bị c** đ*, bộ dạng trông rất sẵn sàng.
Đường Hoàn hoảng hốt: "Anh bình tĩnh đã! c** đ* làm gì?!"
"Chứ không c** đ* thì biến hình kiểu gì?!" Tông Hách nói rồi cởi áo trên ra, để lộ cơ bắp không phô trương nhưng đường nét rõ ràng , đúng chuẩn thân trên của người từng luyện tập.
"Đi, về phòng, tôi cho cậu xem."
Đường Hoàn nhìn nhìn, che mặt ngại ngùng chạy theo , còn có cả cơ bụng gợi cảm! Cái thân hình này mà gọi là nằm ba năm? Quá ghen tị luôn rồi trời ơi!