Đường Hoàn sững người không phải vì lý do gì to tát, chỉ là... cái thiên vương này nhìn sao mà giống thằng bạn thân hồi nhỏ của cậu quá! Trước đây hai người thân nhau lắm, mỗi lần cậu trốn khỏi nhà, chẳng có chỗ nào để đi là lại chạy sang nhà nó. Cả nhà bên đó, cô chú đối xử với cậu chẳng khác gì con ruột.
Giờ nhìn lại, người kia cũng họ La, Đường Hoàn không khỏi nghĩ thầm:"Chết tiệt... chẳng lẽ là hậu duệ của Đại La thật hả? Giống dữ thần vậy, phản tổ luôn rồi?"
Sau ngần ấy năm, gặp lại gương mặt quen thuộc trong thế giới tương lai này, lòng cậu bỗng phức tạp, gương mặt cũng dần trở nên trầm lặng.
Đường Hoàn nhìn người trong ảnh như bị hút vào, hoàn toàn xuất thần.
Không ngờ cảnh tượng này lại rơi vào mắt Tông Hách , người bạn lữ hiện tại của cậu , và bị hiểu nhầm thành: bạn lữ đang nhìn một tiểu minh tinh đến ngẩn ngơ.
Mà cũng khó trách, Đường Hoàn có "tiền án" rõ ràng. Trước đó từng mê tít một anh chàng có vẻ ngoài như trái bí ngô lạnh lùng, vừa cổ quái vừa nhỏ thó. Chỉ vì bộ lông thú thân dài mượt mà, cậu suýt nữa bị dụ chạy theo rồi.
Giờ lại thấy Đường Hoàn nhìn một con người bằng ánh mắt này, nguyên soái đại nhân lập tức cảnh giác tối đa, lặng lẽ đi tới sau lưng cậu, trầm giọng hỏi: "Thằng đầu trọc này lớn lên đẹp lắm hả?"
Đường Hoàn giật mình suýt nhảy dựng, Tông Hách đi đường chẳng có tiếng động gì, bệnh này không biết chữa được không! Cậu theo bản năng lại nhìn chằm chằm La Bỉnh Quận vài giây, rồi nhíu mày: "Đầu trọc chỗ nào?
Mặt mũi người ta cân đối đàng hoàng, mà nói thật, người ta cũng đâu có sống nhờ mặt, người ta nổi tiếng nhờ giọng hát."
Còn dám bênh hắn ta?! Tông Hách nổi trận lôi đình, vỗ một phát vào bảng trí não của Đường Hoàn, đóng ngay màn hình.
Đường Hoàn nhướng mày: Đây là đang ghen à?
"Hừ!" Tông Hách hừ lạnh một tiếng, quay đầu bước đi thẳng, mặt đen như đít nồi.
Đường Hoàn ngồi tại chỗ nghĩ nghĩ, chợt nhận ra vì sao Tông Hách lại tức, liền bật cười, nhanh chóng đứng dậy, đuổi theo với vẻ mặt gian tà: "Nguyên soái! Chờ em với! Trong lòng em, anh là nhóc con nhiều lông nhất cả Đế Quốc đó nha!"
Tông Hách bước chân khựng lại, tai khẽ giật một cái. Đường Hoàn thích nhất là lông mềm mượt, nói anh là "nhiều lông nhất"... chẳng lẽ? Bước chân Tông Hách rõ ràng chậm lại một chút.
Đường Hoàn nhanh chân đuổi kịp, túm lấy vạt áo anh, nhắm mắt đi theo sau, vừa đi vừa không ngừng vuốt đuôi: "Anh không chỉ là nhiều lông nhất, mà còn là soái nhất nữa! Mấy thằng đầu trọc không có lông như kia, giống y con khỉ rụng lông, làm sao sánh được với anh?"
Người hầu và thị vệ đứng hai bên hành lang nhìn hai người mà cười tủm tỉm không dứt. Lần trước phu nhân còn đòi ly hôn với nguyên soái cơ mà, vậy mà giờ lại khen ngợi từ vẻ ngoài đến hình thú, chân thành không che giấu gì luôn. Nhìn như đang quỳ gối dưới quân trang của nguyên soái nhà họ ấy!
Đây chính là sức hút không thể cưỡng của nguyên soái đại nhân!
Trong lòng họ, Tông Hách là người toàn năng, chuyện chinh phục bạn lữ chỉ trong một giây cũng là chuyện thường. Mà tình cảm đã tốt thế này, con cái chẳng phải sớm muộn sao? Trong đầu họ đã tưởng tượng ra cảnh trong nhà có một tiểu hổ con đẹp trai y như Đại Tráng thiếu gia. Còn chuyện Đại Tráng có phải là con ruột hay không thì... không quan trọng! Quan trọng là con của hai người này chắc chắn sẽ là một tiểu lão hổ siêu cấp đẹp trai, thế là đủ rồi!
Tông Hách đi đến cuối hành lang mới dừng lại, quay đầu lại nhìn Đường Hoàn với vẻ mặt nghiêm túc, kiểu như: "Đừng tưởng khen vài câu là tôi tha thứ đâu nhé." Nhưng ánh mắt kia lại chẳng giấu nổi nội tâm đang tan chảy.
Đường Hoàn có cảm giác như Tông Hách biến thành con mèo to xác, chỉ muốn dụi đầu lên cổ cậu để được v**t v*, trong lòng thấy ngọt ngào dễ sợ.
Đường Hoàn bật cười, dịu giọng giải thích: "Người ta chỉ muốn hợp tác với em thôi, thuê em với mèo chụp vài tấm ảnh."
Tông Hách hừ một tiếng: "Biết ngay là em bị thu hút bởi cái thằng đầu trọc đó mà."
Đường Hoàn tiếp tục vuốt lông: "Tất nhiên rồi! Hắn chỉ là thần tượng của vài chục tỷ người thôi, trong khi cả Đế Quốc có hơn ba trăm tinh cầu, hàng trăm tỷ dân, anh mới là thần tượng toàn dân! Hắn so với anh chỉ là tiểu tốt."
Tông Hách mặt vẫn nghiêm, nhưng khẽ gật đầu: "Ừ."
Đường Hoàn suýt sặc, bật cười thành tiếng. Gật đầu luôn rồi! Con đại miêu này đúng là tự tin, còn hơi tự luyến nha anh trai à
"À đúng rồi, mấy hôm nay Đại Tráng không tới... cuối tuần nó có ghé không?" Giọng Đường Hoàn trầm xuống, "Nhớ nó quá."
Sắc mặt Tông Hách thay đổi, quay mặt đi, không muốn để cậu thấy vẻ mặt mình: "Nó bận đi học, không rảnh."
"Ờ." Đường Hoàn thấy tim nhói một chút, dù sao cũng không phải con ruột mình, phải học cách buông tay thôi.
Vào chạng vạng, Đường Hoàn gửi tin nhắn trả lời cho Từ Mễ: "Đại Tráng không phải mèo, nó đang đi học, không có thời gian. Tôi còn vài giống mèo khác, tính cách đều hiền lành, thân thiện, được không?"
Điều Đường Hoàn để ý không phải là đối phương trả bao nhiêu tiền, mà là lượng người theo dõi. Giới livestream và giới ca hát từ trước đến giờ vẫn có một hàng rào nhất định, fan hai bên cũng khác nhau. Nếu cậu hợp tác với người bên đó, chắc chắn sẽ thu hút thêm một đợt chú ý mới, tăng giá trị nhân khí lên. Có điều, tính cách của Đại Tráng cậu biết rất rõ, nó chắc chắn sẽ không chịu phối hợp, cậu cũng không muốn vì chuyện của mình mà ép nó làm điều nó không thích.
Chẳng bao lâu sau, đối phương phản hồi: "Chào anh, bên tôi sẽ cân nhắc thêm, chủ yếu là thấy Đại Tráng có ngoại hình đẹp ^_^"
Đường Hoàn nhìn dòng tin này, lập tức hiểu ngay là đối phương không hài lòng lắm. Ngoài Đại Tráng ra, nhà cậu chỉ có Kim Tiểu Bàn là còn tạm, mà đối phương rõ ràng chỉ nhắm vào Đại Tráng. Cậu kiểm tra hệ thống, phát hiện toàn bộ điểm tích lũy trước đó đã tiêu sạch, tích lũy hiện tại không đủ để mua mèo. Giờ mà muốn mua mấy giống như Ragdoll, chân ngắn, Garfield thì phải tốn cả chục triệu điểm nhân khí, trong thời gian ngắn muốn gom đủ chỉ còn cách livestream thêm lần nữa.
Đường Hoàn ngẫm nghĩ: Phải làm gì để nhanh chóng tăng lượng tương tác đây?
Sau bữa tối, cậu chợt nghĩ ra: Chia sẻ bài viết kèm rút thăm trúng thưởng!
Cậu có thể gọi hết đám thú cưng dễ thương ra, chụp cả loạt ảnh đẹp rồi mở chương trình chia sẻ , quay thưởng , tặng ảnh. Mấy người trẻ thời nay đâu còn biết gì gọi là "idol trí thức", chứ chuyện chia sẻ tặng ảnh thế này, hình như chưa ai làm cả?
Nghĩ là làm, ngay tối đó Đường Hoàn thả Robbie với mấy anh em hamster hình thể nhỏ nhắn ra, dưới ánh đèn lung linh chụp ảnh cho tụi nó. Cảnh chơi đồ chơi, ăn, ngủ... đủ mọi dáng yêu hết sức đều được bắt trọn, mãi đến tận 11 giờ đêm. Tông Hách thấy cậu còn chưa ngủ, đành tự mình tới bắt người về giường, cậu mới chịu nghỉ tay.
Sáng hôm sau, Đường Hoàn tiếp tục thả lũ mèo con hình thể lớn ra, đuổi theo mông tụi nó để chụp ảnh. Đặc biệt là khi chụp Thần Thú Ca, cậu còn cẩn thận thay kiểu tóc, hái vài bông hoa trong vườn kết thành vòng đội cổ, làm Thần Thú Ca xinh đẹp đến mức phát điên, chạy khắp vườn không kéo lại được. Đường Hoàn trong lòng gào thét: Không nuôi Husky! Không nuôi Husky! Không nuôi Husky!
Sau khi chụp xong hết, cậu làm từng album ảnh riêng cho mỗi loại thú cưng, chỉnh sửa cẩn thận rồi đăng lên Weibo, mở chiến dịch chia sẻ , rút thăm: "Ai chia sẻ bài và theo dõi tôi, tôi sẽ rút 100 người may mắn, mỗi người được tặng một bộ lịch bàn có ảnh do chính các bạn chọn!"
Giữa thời đại ai cũng đề cao bản quyền và quyền sở hữu trí tuệ, ai lại đi mời người khác chia sẻ bài của mình, lại còn tặng quà? Vậy mà Đường Hoàn vừa ra tay đã mở ra một cánh cửa mới cho giới livestream: Hóa ra có thể chơi kiểu này à?!
Vì muốn nhận lịch ảnh thú cưng, mọi người lập tức điên cuồng chia sẻ. Fan Đường Hoàn đập bàn hét lớn: "Cậu có chiêu này sao không dùng sớm hơn?
Trước giờ làm cái gì thế? Tụi tôi không chỉ chia sẻ, còn có thể chia một vạn lần! Tôi muốn nguyên bộ! Muốn! Hết! Tất! Cả!"
Đường Hoàn nhìn mà không nhịn được hỏi: "Bộ các người là đi tắm sauna đêm khuya xong rồi hả, đòi nguyên bộ chi vậy?"
Fan: "Cảm giác có người đang lái xe, nhưng tụi tôi không có bằng chứng!"
Tất nhiên, cũng có người không vừa mắt kiểu làm màu này của Đường Hoàn, nói cậu vì hút fan mà chẳng ngại mấy trò rẻ tiền, không biết xấu hổ à? Đường Hoàn không thấy thì kệ, nhưng nếu bình luận đó được đẩy lên top, cậu sẽ đáp lại ngay dưới bằng một tấm ảnh Thần Thú Ca cực gắt.
Dằn mặt thẳng luôn.
Bị Đường Hoàn cà khịa vài lần, sau đó không ai dám nói nữa. Cậu mắng người không chửi tục, nhưng lại dùng mấy từ khiến người ta phải đi tra mới hiểu, mà nếu tra không ra thì càng mất mặt hơn.
Lượt chia sẻ tiếp tục tăng, số lượng fan cũng lại tăng theo. Rất nhiều người mới cũng nhảy vào chỉ để thử vận may, ai mà biết được mình có nằm trong 100 người may mắn kia không? Dễ thương quá, không cưỡng lại được!
Qua một ngày, Đường Hoàn nhìn lại hệ thống nhân khí, muốn mua Ragdoll, Minuet, Garfield, Scotland Fold, cả mèo Angola nữa, mà vẫn còn thiếu nhiều điểm quá. Vì mèo, vì hợp tác với siêu sao, cậu quyết định tiếp tục livestream thêm lần nữa!
Muốn hợp tác với minh tinh lớn, muốn kiếm được nhiều nhân khí hơn, Đường Hoàn cũng không ngại thực hiện "kế hoạch đào tạo ngôi sao", biến đám thú cưng nhà mình thành minh tinh nổi tiếng khắp tinh hệ! Chỉ cần nhân khí đủ, sau này nuôi cả trăm bé cũng không thành vấn đề, biến nhà mình thành công viên lông xù luôn cũng được!
Nhưng... livestream gì mới có thể hút fan nhanh đây? Đường Hoàn đứng trong hành lang hoa, dựa vào lan can, tay cầm ly hồng trà, mắt nhìn xa xăm xuất thần. "Nếu mà Đại Tráng tới thì tốt rồi," cậu nghĩ, "nó là nguồn cảm hứng lớn nhất của mình." Đúng là thế giới của nhan sắc, chỉ cần một gương mặt đẹp là kích phát được ý tưởng ngay.
Lúc này, Tông Hách đã hóa thành mèo con, khó chịu giậm chân bước qua tìm cậu. Mỗi bước chân thịt của hắn giẫm lên nền sàn vang lên thịch thịch, nghe rất rõ ràng.
Tông Hách đang giận bản thân, tự hỏi sao mình lại nuông chiều Đường Hoàn đến mức này? Quá tuỳ tiện! Quá mềm mỏng! Mà càng như vậy thì sau này càng khó dạy! Nhưng cứ nghĩ đến ánh mắt thất vọng của Đường Hoàn khi không thấy "Đại Tráng", hắn lại mềm lòng. Đã giữ cậu lại rồi thì dù có quỳ cũng phải chiều cho tới cùng.
Đường Hoàn nghe thấy tiếng động, quay mặt nhìn sang, vừa thấy Đại Tráng, ánh mắt liền sáng rỡ: "Tráng à , ba nhớ con chết được!"
Cậu chạy ùa tới, ôm chầm lấy Đại Tráng , giờ đã to hơn hẳn , cọ cọ mặt, trong đầu bỗng nảy ra một ý tưởng: "Mình đúng là mê nhan thật rồi!" Cậu tự thấy khâm phục bản thân. Đúng là nhan sắc của Đại Tráng luôn có thể truyền cảm hứng cho cậu!
Vừa thấy ánh mắt sáng rực như lửa của Đường Hoàn, Tông Hách liền hối hận vì đã biến thành như thế. Hắn có dự cảm rất xấu , liệu Đường Hoàn có đang tính bán hắn không đấy!?