Lần này, Úc Thanh Hoàn không có thời gian tự nhốt mình trong phòng tối để tách bỏ cảm xúc với thế giới trước, cậu chưa được nghỉ ngơi dù chỉ trong một hơi thở đã trực tiếp bị truyền tống đến thế giới mới.
Vừa chạm đất, Úc Thanh Hoàn tỏ vẻ rất không vui.
Aivis cẩn trọng mở lời:
【Ký chủ, cậu... thích Tư Đình rồi đúng không?】
Úc Thanh Hoàn không trả lời. Điều này nằm trong dự đoán của Aivis. Hệ thống thở dài trong lòng, dù những lời nó sắp nói có thể không dễ nghe chút nào, nhưng với tư cách là hệ thống của Úc Thanh Hoàn, nó vẫn phải làm tròn trách nhiệm nhắc nhở:
【Ký chủ, cậu ấy không phải người thuộc thế giới này, càng không phải người thuộc về thế giới của cậu, cậu ấy không thể mãi đi theo cậu được. Dù Tư Đình có bản lĩnh thông thiên đi nữa thì cũng không thể thay đổi sự thật rằng cậu ấy chỉ là một nhân vật trong sách. Cậu ấy có thể phá vỡ rào cản giữa những cuốn sách, nhưng thứ rào cản giữa sách và hiện thực còn cao hơn nhiều so với hai người tưởng tượng, là thứ mà cậu ấy tuyệt đối không thể vượt qua. Nếu chuyện thoát khỏi không gian hai chiều để đến với thế giới thật dễ dàng đến vậy thì những linh hồn bị kéo vào thế giới trong sách như cậu cũng không cần phải trải qua biết bao nhiệm vụ khó khăn mới có thể về nhà. Tư Đình quả thật rất đặc biệt, nhưng trong cả vạn người xuyên không như cậu, chẳng lẽ không một ai vượt trội hơn Tư Đình sao?】
【Quyết tâm quay về nhà của cậu đã dao động từ thế giới trước rồi. Có lẽ trong một khoảnh khắc nào đó, cậu đã thực sự nghĩ đến chuyện "có nên vì Tư Đình mà ở lại hay không", vì thế cậu mới đánh mất mảnh ngọc bình an. Nếu không thể kịp thời cắt đứt, thì cậu sẽ đánh mất càng nhiều hơn thôi.】
【Đã đi đến bước cuối cùng rồi, lẽ nào cậu muốn vì một người mà để mọi công sức trước giờ đổ sông đổ biển sao?】
【Thanh Hoàn, hiện thực là cậu buộc phải lựa chọn — giữa trở về nhà, hoặc là Tư Đình.】
Aivis thực sự không muốn chia rẽ hai người có tình, nhưng nó hiểu rõ hơn ai hết, bao năm qua Úc Thanh Hoàn đã hi sinh vì nhiệm vụ nhiều đến mức nào. Cậu từng bị thiêu sống, từng bị vạn tiễn xuyên tâm, những điều ấy đều không khiến cậu dao động, thế mà khi chuyển sang nhiệm vụ "Bạch nguyệt quang", tất cả mọi phòng tuyến liền sụp đổ hết.
Nó cảm thấy rất tiếc nuối, cũng rất hy vọng Úc Thanh Hoàn có thể thuận lợi trở về nhà.
"Tôi..."
Úc Thanh Hoàn ngồi xuống ghế sofa, hai tay che mặt. Cậu cố hít sâu một hơi, chiếc vòng tay nơi cổ tay phải vẫn nặng nề như báo hiệu sự hiện diện của nó. Có một điều Aivis đã nói sai — cậu chưa từng nghĩ đến việc sẽ vì Tư Đình mà ở lại. Cậu chỉ hy vọng, Tư Đình sẽ luôn đuổi theo bước chân mình, mãi cho đến khi cậu hoàn thành nhiệm vụ trở về hiện thực. Lúc ấy cậu sẽ không cần phải công lược ai nữa, cậu sẽ có thể cùng Tư Đình sống một cuộc đời bình thường như bao đôi tình nhân khác.
Cậu đã làm phản diện đã quá lâu, một chút dịu dàng cũng đủ khiến nội tâm cậu dao dộng.
Úc Thanh Hoàn không phải người hay do dự, cậu rất nhanh đã hạ quyết tâm, dứt khoát nói:
"Tôi sẽ nghiêm túc hoàn thành nhiệm vụ của mình. Còn về Tư Đình, tôi sẽ không ở lại vì cậu ấy đâu. Nhưng nếu cậu ấy nhất quyết muốn đi theo, tôi cũng không có cách nào khác."
Lời khuyên của Aivis đến đó là kết thúc. Dù sao nếu Tư Đình thực sự cứ thế mà đuổi theo tới cùng, nó cũng sẽ không can thiệp nữa. Tiếp theo, hệ thống truyền tải nội dung cơ bản của thế giới mới cho Úc Thanh Hoàn.
Ở thế giới này, Úc Thanh Hoàn là một Alpha.
Do khiếm khuyết về gen, cậu gần như không có phản ứng với tin tức tố của Omega, độ phù hợp đều thấp dưới 10%. Từ khi tự phân hóa, cậu đã phải dựa vào việc tiêm thuốc ức chế để vượt qua kỳ dễ cảm. Ban đầu chỉ cần một mũi, nhưng theo thời gian cơ thể bắt đầu sinh ra kháng thuốc. Dù có tiêm bốn năm mũi hiệu quả vẫn chẳng được là bao.
Người nhà họ Úc vì chuyện này mà u sầu bạc cả tóc. Những năm qua không ngừng tra cứu kho dữ liệu Omega, chỉ mong tìm được một người có độ phù hợp cao với Úc Thanh Hoàn để giúp cậu vượt qua kỳ dễ cảm.
Cuối cùng sau bao nỗ lực, họ đã tìm được một Omega có độ phù hợp tới 90% với Úc Thanh Hoàn. Người ấy chính là phản diện tương lai của thế giới này — Lăng Chu.
Nhà họ Úc lập tức liên hệ với Lăng Chu, đưa cho cha cậu ta một khoản tiền lớn, sau đó yêu cầu Lăng Chu dọn vào nhà Úc Thanh Hoàn để kịp thời giúp Alpha vượt qua những cơn đau đớn trong kỳ dễ cảm.
Úc Thanh Hoàn: "?"
Úc Thanh Hoàn: "Khoan đã! Ý cậu là, yêu cầu Lăng Chu dọn đến nhà tôi?!"
【Đúng vậy, là dọn vào nhà cậu.】
Lời Aivis còn chưa dứt, chuông cửa nhà Úc Thanh Hoàn đã vang lên. Cậu im lặng một giây, rồi đứng dậy đi ra mở cửa.
Khi Aivis truyền tải bối cảnh cũng gửi cho cậu một ít ký ức đi kèm để tiện nhận mặt các nhân vật trong thế giới. Đứng trước cửa là một trong những tài xế nhà họ Úc, họ thường gọi ông là chú Dương.
Chú Dương tay xách chiếc vali đã bị mất một bánh xe, tay kia xách chiếc cặp sách cũ, mỉm cười chào hỏi:
"Thiếu gia, đây chính là Lăng Chu."
Dương thúc hơi nghiêng người, để lộ ra thiếu niên đứng phía sau.
Khi nhìn rõ diện mạo của đối phương, đồng tử Úc Thanh Hoàn co rụt lại.
—Lăng Chu mặc đồng phục học sinh.
Người nhà cậu lại đi bao nuôi một cậu nhóc vẫn còn đang đi học!!!
Là phạm pháp đó, có thể bị bắt đi ngồi tù đó trời ơi!!
【Ký chủ, không phải bao nuôi!!】
【Đã dọn vào nhà tôi rồi mà còn không phải bao nuôi à?!】
【Ờm... tạm trú thôi mà?】
"..."
Trong đầu Úc Thanh Hoàn vừa diễn ra cuộc đấu tranh kịch liệt giữa lý trí và cảm xúc, cậu vừa không quên giữ vững nhân thiết ôn nhu lễ độ của bản thân. Cậu nghiêng người nhường đường cho chú Dương bước vào, sau đó chỉ tay về phía phòng của Lăng Chu, ý bảo ông đem hành lý đặt vào đó.
Ngay sau đó, cậu quay sang nhìn thiếu niên đang đứng ở cửa với vẻ mặt đầy căng thẳng, tay giấu trong tay áo đã siết chặt thành nắm đấm. Cậu hạ thấp giọng, nhẹ nhàng như sợ dọa đến đối phương: "Lăng Chu, vào trước đi."
Lăng Chu cúi đầu, thận trọng bước vào nhà.
Là một Omega, thân hình Lăng Chu gầy yếu, vừa nhìn liền thấy là do thiếu hụt dinh dưỡng trong một thời gian dài. Nhưng dù mảnh mai nhưng chiều cao của cậu ta lại không thấp, trông cũng ngang ngửa với Úc Thanh Hoàn.
Lăng Chu đổi dép đi trong nhà, cẩn thận đặt đôi giày thể thao đã cũ nhưng được giặt sạch sẽ của mình sát mép cửa, như thể sợ làm bẩn nhà của Úc Thanh Hoàn.
Cậu ta lặng lẽ đi theo sau Úc Thanh Hoàn, ngồi xuống mép ghế sofa với vẻ khẩn trương.
【Tôi đã làm Alpha rồi, sao chiều cao không thể cao thêm chút nữa?!】
【Ký chủ à, cái này là cấu hình gốc, không thể chỉnh sửa đâu nha~】
Úc Thanh Hoàn: "......"
Giận run người!
Chú Dương biết hai người có chuyện cần nói, rất thức thời đặt hành lý của Omega xuống rồi rời đi.
Úc Thanh Hoàn ngồi trên sofa, lặng lẽ quan sát dáng vẻ của Lăng Chu. Mái tóc thiếu niên dài phủ trán, chỉ cần cúi đầu là che hết cả lông mày và ánh mắt, môi cậu ta mím chặt, ngón tay thì bấu lấy vạt áo đồng phục học sinh một cách bất an.
Cậu chợt nhớ ra điều gì đó, liền đứng dậy quay trở về phòng mình.
Chờ Úc Thanh Hoàn rời đi, cả người Lăng Chu mới được thả lỏng. Trong lòng bàn tay cậu ta đã phủ một lớp mồ hôi mỏng. Nhớ lại khoảnh khắc cánh cửa mở ra khi nãy, gương mặt cậu ta lại nóng bừng lên.
Alpha đó đẹp quá đi, còn dịu dàng nữa!
Làn da trắng trẻo mịn màng như sữa, mái tóc ngắn đen nhánh mượt mà, cặp mắt đào hoa câu hồn người khác, lông mi dài và cong, đôi mắt màu vàng kim lấp lánh như bảo thạch, sống mũi thanh tú tinh xảo, đôi môi hồng mềm như cánh hoa.
Cậu ta chưa từng gặp ai xinh đẹp đến vậy.
Trái tim Lăng Chu đập loạn như nai con, bỗng nghe thấy tiếng Alpha từ trong phòng bước ra, cậu ta cứng ngắc dời tầm mắt về phía âm thanh, thấy Alpha đã đeo một chiếc vòng chống cắn bằng bạc, hai sợi dây da màu đen ôm sát hai bên má, càng làm nổi bật làn da trắng như tuyết.
Alpha dừng lại trước mặt cậu, mắt hơi cong lên, nụ cười nhè nhẹ, giọng nói dịu dàng dễ nghe: "Yên tâm đi, anh sẽ không bắt nạt em."
Lăng Chu suýt thì tắt thở.
Sao... sao mà gợi cảm thế này.
Alpha sau khi đeo vòng chống cắn nhìn càng gợi cảm đến mức không chịu nổi!
【Độ hảo cảm độ của phản diện +30.】
Chỉ đeo một cái vòng mà đã được cộng 30 điểm hảo cảm, Úc Thanh Hoàn vô cùng kinh ngạc. Vậy thì mấy tháng qua cậu cẩn trọng từng chút một để tăng hảo cảm với Tư Đình, với Heinrich tính là gì đây?
Cậu càng choáng váng hơn khi Aivis báo cho cậu toàn bộ số liệu ban đầu.
Độ hảo cảm của phản diện: 30.
Giá trị hắc hóa của phản diện: 0.
Úc Thanh Hoàn: "?"
Một phản diện có giá trị hắc hóa ban đầu là 0?
Hơn nữa nhìn bộ đồng phục học sinh đã giặt đến bạc màu kia, tư thế ngồi ngay ngắn, ánh mắt rụt rè hướng nội, trông thế nào cũng giống hệt một học sinh ba tốt ngoan ngoãn nghe lời.
Thấy Úc Thanh Hoàn vẫn đang nhìn mình, mặt Lăng Chu đỏ bừng, cả người lắp bắp nói: "Em là Lăng Chu, mười... mười bảy tuổi, hiện đang học lớp mười hai, giới... giới tính thứ hai là Omega, tin tức tố là... là mùi bạch trà."
Úc Thanh Hoàn cảm thấy cậu ta lắp bắp đến mức đỏ mặt sắp ngất luôn rồi.
"Em đừng căng thẳng." Úc Thanh Hoàn khẽ cong môi, dịu dàng nói, "Anh là Úc Thanh Hoàn, giới tính thứ hai là Alpha, tin tức tố là mùi quả cam. Chắc em cũng nghe qua tình trạng của anh rồi đúng không? Thực ra cũng không nghiêm trọng lắm, chưa đến mức phải đánh dấu. Em thỉnh thoảng thả một chút tin tức tố là được. Còn lại em muốn làm gì cũng được, không cần để ý đến anh."
Úc Thanh Hoàn ra hiệu bảo Lăng Chu đứng dậy đi theo cậu, sau đó giới thiệu phòng của mình cho vị Omega này: "Vật dụng hàng ngày và quần áo cho em, dì giúp việc đều đã chuẩn bị và giặt sạch cả rồi. Em có thể xem thử, nếu còn thiếu thứ gì thì nói với anh, anh sẽ bảo người đưa đến."
"Bên này là thư phòng, anh không dùng thường xuyên lắm, nếu em cần dùng để làm bài tập thì có thể dùng chỗ này. Dĩ nhiên, nếu em thấy thoải mái hơn khi học trong phòng thì cũng không sao. Đúng rồi, sách trên giá nếu có quyển nào em muốn đọc thì cứ lấy, không cần hỏi anh."
"Đây là phòng gym, nếu em cần rèn luyện thì dùng chỗ này. Chỗ kia là nhà bếp, dì giúp việc sẽ đến nấu ăn ba bữa mỗi ngày. Sau khi nấu xong có thể dì ấy sẽ dọn dẹp một chút rồi về. Anh là Alpha nên ý thức lãnh thổ khá mạnh, trong nhà chưa từng có ai ở lại qua đêm cả, anh cũng không dẫn bạn về nhà."
Cuối cùng, Úc Thanh Hoàn dẫn người đi dạo một vòng quanh khu sinh hoạt chung của căn hộ. Gần như đã giới thiệu xong hết, cậu thở dài một hơi trong lòng — Cậu thật sự rất thích thiết lập nhân vật này của mình: nhà giàu, sống một mình trong căn hộ cao cấp rộng thênh thang, ghế sofa vừa mềm vừa êm ái, trong nhà vừa tươm tất lại vừa rộng rãi, còn thoang thoảng một mùi hương dễ chịu.
Cậu thậm chí còn lấy lại được vật báu như đã mất hàng trăm năm của mình — điện thoại!
Cuối cùng cũng được chơi game rồi.
Alpha trong lòng tuôn hai hàng lệ nóng.
Mấy ngày nay dì giúp việc xin nghỉ tạm, trong tủ lạnh có chuẩn bị sẵn không ít nguyên liệu. Úc Thanh Hoàn muốn gây thiện cảm với Lăng Chu, để phản diện nhỏ này thấy được Alpha như cậu không chỉ giỏi xã giao mà còn đảm đang bếp núc. Úc Thanh Hoàn đẩy cậu nhóc về phòng thu dọn đồ đạc, còn mình thì xắn tay áo, hăng hái xông vào bếp chuẩn bị chiến đấu một trận.
Nửa tiếng sau—
Lăng Chu nhìn chén cơm trong tay mình đã nát nhừ thành cháo, lại nhìn hai dĩa đồ ăn đen thui không rõ hình dạng đặt trước mặt, rơi vào trầm tư thật lâu.
Cậu ta gắp một miếng gì đó trông có vẻ giống thịt, tự an ủi bản thân có khi chỉ là nhìn không đẹp, biết đâu ăn vào cũng không tệ lắm.
Cậu ta bỏ món đó vào miệng.
Ừm, khó ăn chết đi được.
Mà ở phía đối diện, Úc Thanh Hoàn cầm đũa cũng không biết phải bắt đầu từ đâu. Đúng lúc Alpha lấy hết dũng khí gắp lên một miếng than đen khổng lồ, Lăng Chu đã vươn tay nắm lấy cổ tay cậu qua ống tay áo, ngăn Alpha khỏi hành vi tự hại mình, dịu dàng nói: "Anh Thanh Hoàn, hay là... để em xào vài món nhé?"
Alpha lập tức buông đũa, "Được, em thử đi!"
Hai mươi phút sau, hai dĩa thức ăn gia đình thơm ngon hấp dẫn được bày lên bàn. Úc Thanh Hoàn âm thầm đẩy hai dĩa than đen kia ra xa, cảm thấy tối nay mình cần phải hỏi dì giúp việc một câu: Khi nào dì mới quay lại?
Ăn xong, Lăng Chu tự giác dọn dẹp bát đũa và nhà bếp, Úc Thanh Hoàn không khuyên được cũng đành để cậu ta làm. May mắn Úc Thanh Hoàn không hoàn toàn vô dụng, ít nhất so với Lăng Chu thì cậu biết cách bật máy rửa chén.
Sau khi dọn xong căn bếp, Lăng Chu còn lau sạch bàn ăn, lại bận rộn lau sàn nhà bếp. Dù Úc Thanh Hoàn đã nói trong nhà có máy lau quét tự động, Omega vẫn một mực khẳng định đây là cách để cậu ta thư giãn, làm việc nhà xong thì mới có thể yên tâm làm bài tập.
Úc Thanh Hoàn không hiểu, nhưng vẫn tỏ ra tôn trọng.
Đến lúc Lăng Chu hoàn tất mọi thứ, Úc Thanh Hoàn cảm thấy người này nên quay về phòng làm bài tập thì vừa vặn nhìn thấy Omega cầm hai quyển sách bài tập ra khỏi phòng, nhỏ giọng hỏi mình có thể làm bài tập ở phòng khách không.
Úc Thanh Hoàn gật đầu, trong lòng không khỏi thán phục: Omega này thật sự có khả năng thích nghi với môi trường mới rất mạnh.
Cậu vốn định ngồi khoanh chân trên sofa, hiện giờ ở trước mặt Lăng Chu lại phải "diễn hình tượng" một chút. Cậu đeo mắt kính gọng vàng không độ, mang tính chất làm màu thuần tuý, nghiêm trang lấy điện thoại từ túi áo ra, mở game xếp hình.
Rõ ràng Lăng Chu muốn làm bài tập bên cạnh cậu, Úc Thanh Hoàn cũng không tiện nói mình muốn về phòng. Có lẽ Lăng Chu xem cậu như một trưởng bối thân thiết. Dù sao vị phản diện nhỏ này có xuất thân từ một gia đình khá tệ hại: Cha ham mê cờ bạc, mẹ bỏ nhà đi xa, còn bản thân cậu ta thì tổn thương sa sút. Nghĩ đến đây, Úc Thanh Hoàn cảm thấy mình nên ngồi lại đến khi cậu nhóc làm bài xong.
Chơi được năm ván xếp hình, lưng Úc Thanh Hoàn bắt đầu thả lỏng, tựa hẳn vào ghế sofa.
Thêm năm ván nữa, cậu bắt đầu nằm xiêu xiêu vẹo vẹo.
Lại thêm năm ván sau, Alpha đã lật ngửa người nằm dài trên sofa, hai chân vắt lên lưng ghế, kính gọng vàng không biết đã bay đi đâu rồi.
Bên cạnh, Omega cầm bút trong tay, ánh mắt nhìn về phía Alpha trong trẻo mà thuần khiết. Lăng Chu chớp mắt, rồi đối diện với ánh mắt của Úc Thanh Hoàn vừa mới chơi xong trò xếp hình ván thứ hai mươi.
Alpha bừng tỉnh, bật dậy như pháo bắn, điều chỉnh lại tư thế ngồi, không quên đưa tay vuốt mái tóc rối bù. Gương mặt mười chín tuổi, bên trong hai mươi ba tuổi, Alpha bình tĩnh nói: "Xin lỗi, khi công việc có chuyện phiền lòng, anh thường... không để ý đến hình tượng cho lắm."
【Ký chủ, cậu đang là kẻ thất nghiệp mà!】
【Mai tôi đi tìm việc là được chứ gì, cậu lắm chuyện quá!】
Lăng Chu bật cười, không vạch trần lời nói dối của Úc Thanh Hoàn, chỉ ngoan ngoãn gật đầu. Cậu ta khẽ giấu bức vẽ phác hoạ Alpha bằng bút chì vào dưới chồng bài tập, tiếp tục nghiêm túc làm bài dưới ánh mắt của Alpha.
【Độ hảo cảm của phản diện +5.】
Úc Thanh Hoàn tính toán thời gian, nghĩ thầm chơi thêm hai ván nữa là có thể viện cớ trở về phòng. Bất ngờ giao diện điện thoại tự động chuyển sang WeChat, trò chơi bị tạm dừng, khung chat hiển thị người liên lạc tên Lạc Vân Khê.
【Ký chủ, đến giờ rồi, cậu nên hỏi thăm thụ chính một chút.】
Úc Thanh Hoàn: "?"
【Tại sao?】
【Tóm lại thế giới này là một câu chuyện tình yêu bùng binh kiểu "người này yêu người kia, người kia yêu người nọ, người nọ lại yêu người này". Phản diện yêu đơn phương cậu, cậu lại yêu thanh mai trúc mã của mình là thụ chính, ngày nào cũng ân cần chăm sóc người ta. Còn thụ chính và công chính yêu nhau, cuối cùng cậu vì cứu thụ chính mà chết bởi tai nạn giao thông. Trong suốt quá trình đó, công chính luôn ở bên cạnh thụ chính, nhờ thế tình cảm ngày càng sâu đậm, còn phản diện thì triệt để sa vào bóng tối.】
Úc Thanh Hoàn: "......"
【 Ý cậu là tôi không chỉ phải công lược Lăng Chu, mà còn phải làm "li.ếm cẩu" cho thụ chính?】
Không chờ Aivis trả lời, Úc Thanh Hoàn đã nhanh chóng chấp nhận thực tại. Cậu lướt lên vài dòng, xem thử bản thân trước đây đã từng nhắn tin quan tâm kiểu gì cho thụ chính.
Sau đó cậu gõ hai câu, lưu loát gửi đi.
【Úc Thanh Hoàn】: Thời tiết đang nóng nhưng đừng uống quá nhiều đồ lạnh.
【Úc Thanh Hoàn】: Ngủ ngon, Vân Khê.
Bên kia, Lạc Vân Khê nhận được tin nhắn liền kinh ngạc mở cửa sổ, gió lạnh bên ngoài thổi vào mặt như ướp đá, cậu ta cúi đầu đọc lại tin nhắn mình vừa nhận từ Úc Thanh Hoàn.
Thời tiết... đang nóng sao?
Omega này bỗng nghĩ tới điều gì, cả người căng thẳng siết chặt điện thoại, đôi mắt hoa đào tròn xoe.
Anh Thanh Hoàn có phải đã bị bắt cóc rồi không?!
Gọi 110! Phải báo cảnh sát ngay!
Nhưng trước khi gọi 110, Lạc Vân Khê quyết định thử gọi điện cho Úc Thanh Hoàn để xác nhận lại lần nữa. Điện thoại đổ chuông rất lâu mới có người bắt máy, đầu dây bên kia vang lên giọng nói của Omega xa lạ mà niềm nở: "Xin chào, anh Thanh Hoàn đang đi tắm rồi! Có việc gì không?"
Lạc Vân Khê: "......"
Omega cau mày không vui, giận dỗi cúp máy cái rụp.