Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1007 - Chương 1013: Hôn Mê 3

Chương 1013: Hôn Mê 3 Chương 1013: Hôn Mê 3 Chương 1013: Hôn Mê 3
"Cho nên ta vẫn đang tìm đây, có điều xem xét tình huống trước mắt, tạm thời Tam ca sẽ không có chuyện gì, cho nên ngươi cũng đừng quá sốt ruột." Cố Thừa Hỷ nói.

Cố Thừa Lâm nghe xong không nói gì nữa.

Ngược lại Thần Thần lại nói: "Nếu không, nếu không thì chúng ta đi cầu xin Mẫu Thần nương nương phù hộ cho cha đi?"

Cố Thừa Hỷ và Cố Thành Lâm nghe thấy cùng nhìn về phía cậu bé, sau đó lại liếc mắt nhìn nhau, cảm thấy có thể thử xem.

Cuối cùng Cố Thừa Hỷ nói: "Ba ngày, nếu như ba ngày sau, Tam ca vẫn chưa tỉnh lại, cũng không tìm được biện pháp, chúng ta sẽ đi cầu xin Mẫu Thần nương nương."

"Ừm." Cố Thành Lâm đồng ý gật đầu nói.

Sau bữa cơm tối, Cố Thừa Hỷ bắt mạch cho Cố Thừa Duệ rồi nói: "Mạch vẫn như trước, thỉnh thoảng tẩu tử cho Tam ca ăn một ít thức ăn lỏng đi."

"Ta biết rồi."

"Các ngươi trở về ngủ hết đi, ở đây có ta rồi, xảy ra chuyện gì, ta sẽ nhanh chóng thông báo cho các ngươi."

Chờ bọn họ đi rồi, Chu Oánh bảo Thạch Trúc bưng cháo tới, sau đó lót gối của Cố Thừa Duệ lên cao, một tay bóp hai gò má của hắn, tay còn lại chậm rãi đút cháo cho hắn.

Sau khi đút xong một chén, nàng đưa chén cho Thạch Trúc rồi nói: "Để phòng bếp chuẩn bị chút cháo, trước khi ngủ lại đút cho lão gia thêm lần nữa."

"Dạ, phu nhân." Thạch Trúc đáp lời rồi quay người đi ra ngoài.

Chờ sau khi nàng ta đi, Chu Oánh cho hai đứa nhỏ tắm rửa, dỗ ngủ rồi ngồi vào trong viện uống trà kỷ tử hoa cúc.

Đồng thời khai triển thần thức bao trùm lên toàn bộ kinh thành, nàng sợ Cố Thừa Duệ vừa ngã xuống sẽ có người nổi ý đồ xấu.

Quả nhiên, nhà mẫu thân của Tam hoàng tử, Hà gia, cùng với Sở gia và những người ủng hộ Tam hoàng tử, bắt đầu lén lút truyền miệng, cũng may trước mắt bọn họ cũng chỉ muốn tìm hiểu tin tức là chính, không có ý định ra tay.

Nhưng Chu Oánh vẫn nhớ kĩ chuyện này trong lòng.

Cũng may hầu hết quan viên vẫn nhớ kỹ ân tình của phu thê bọn họ, ngoại trừ lo lắng ra thì cũng không có suy nghĩ khác.

Chờ sau khi uống xong một bình trà, Chu Oánh sai người chuẩn bị nước ấm, sau đó nhanh chóng tắm rửa cho Cố Thừa Duệ, thay áo ngủ.

Ngay khi nàng đang chuẩn bị tắm rửa, gã sai vặt gác cổng chạy tới nói: "Phu nhân, Hoàng thượng và Hoàng hậu đến, đang đi về phía chủ viện."

Chu Oánh hơi sửng sốt nói: "Mau mang thùng tắm đến phòng tây."

Gã sai vặt đáp một tiếng, sau đó kêu người, nhanh chóng khiêng thùng tắm đi.

Mà Chu Oánh thì nhanh chóng thay y phục đã ướt một nửa của mình, sau đó đi ra ngoài nghênh đón.

Vừa lúc Hoàng thượng và Hoàng hậu vội vã đi tới, bước lên phía trước nói: "Thần phụ bái kiến Hoàng thượng, Hoàng hậu."

"Đứng lên đi, Thừa Duệ xảy ra chuyện gì vậy, bây giờ còn hôn mê à?" Hoàng thượng đỡ nàng đứng dậy.

"Đúng vậy biểu tẩu, bây giờ biểu ca thế nào rồi?" Cố Uyển Ninh lo lắng hỏi.

"Mọi thứ vẫn vậy, hôn mê bất tỉnh, tất cả đại phu đều không có cách nào." Chu Oánh lắc đầu nói.

"Chúng ta có tiện đi vào xem không?" Hoàng thượng nghe xong thì trong lòng trầm xuống nói.

Cố Uyển Ninh cũng nhìn nàng với vẻ mặt mong chờ.

Chu Oánh khẽ gật đầu, sau đó đưa bọn họ vào phòng ngủ nói: "Từ sau khi trở về hắn cứ như vậy, vẫn không có dấu hiệu tỉnh lại, có điều đút thức ăn lỏng thì vẫn có thể nuốt xuống."

Hoàng thượng nghe xong tiến lên ngồi xuống chiếc ghế bên giường, nghiêm túc nhìn Cố Thừa Duệ nói: "Đúng là kỳ lạ, không phải là do chiết xuất thứ kia quá mệt mỏi chứ."

Đồng thời trong lòng cũng lo lắng không thôi.

Hắn thật sự sợ Cố Thừa Duệ xảy ra chuyện gì.

Đầu tiên nói đến quan hệ cá nhân giữa bọn họ, hắn sẽ mất đi một vị bằng hữu.

Lỡ xảy ra chuyện gì, sở nghiên cứu của hắn với những dụng cụ tinh khiết kia có thể sẽ thất truyền, càng khiến cho hắn mất đi một vị cánh tay đắc lực.

Mấu chốt là trên triều đình, sợ là cũng sẽ bởi vì Cố Thừa Duệ mà hỗn loạn một trận, tình cảnh của cha nương Hoàng Hậu có thể sẽ không ổn, đây cũng không phải là thứ mà hắn muốn nhìn thấy.
Bình Luận (0)
Comment