Chương 1033: Chuyện Vớ Vẩn 3
Chương 1033: Chuyện Vớ Vẩn 3
Chương 1033: Chuyện Vớ Vẩn 3
"Như thế nào? Ngươi coi trọng cái gọi là tình yêu đó hơn cả phụ mẫu song thân, đó chẳng phải là bất hiếu hay sao?
Ngươi có bao giờ nghĩ đến việc sau này họ sẽ sống như thế nào không?"
Lời của Chu Oánh đã khơi đậy được sự đồng cảm của các bậc phụ mẫu hương thân trong làng, một số người có thiện chí đã lập tức thuyết phục bọn họ.
Còn thư sinh kia, cũng chính là nhi tử của tộc trưởng, thì trở nên căng thẳng và nhìn chằm chằm vào nữ hài không đám rời mắt, vì sợ nàng ta sẽ tiết lộ chuyện của hắn ta.
Phụ mẫu của nữ hài đó thấy vậy cũng bắt đầu khóc lóc, khuyên nhủ.
Rốt cuộc, nữ hài cũng ngẩng đầu lên nhìn Chu Oánh, nhưng khi chạm phải ánh mắt của thư sinh kia, nàng ta đã lập tức trở nên bối rối.
Chu Oánh lập tức nhìn theo ánh mắt của nàng ta, nhìn thấy thư sinh kia đang lo lắng, trán đổ đầy mồ hôi. Nàng lập tức quay người túm lấy cổ áo và đạp mạnh một cước vào khủy chân của hắn ta.
Ngay sau đó, chỉ nhìn thấy thư sinh kia kinh ngạc hét lên một tiếng, lập tức quỳ xuống trước mặt nữ hài.
"Phu nhân là có ý gì?" Trưởng tộc lập tức đi tới hỏi.
Bọn người Lâm Nhất Thiên thấy vậy, liền đem Chu Oánh bảo vệ ở giữa.
Cùng lúc đó, Chu Oánh quay đầu lại, cười như không cười nhìn về phía trưởng tộc, nói: "Ngươi lẽ ra phải biết rõ hơn ta chứ, ngươi thật sự muốn ta nói thẳng ra sao?"
Trưởng tộc nghe xong thì ngây người ra một lúc. Trong lòng ông ta biết rõ, việc này không thể che giấu được nữa.
Lắp ba lắp bắp nói hai tiếng, cuối cùng ngậm miệng lại.
Mọi người thoạt nhìn đều hiểu được chuyện gì đã xảy ra, nhất thời đều bàn tán sôi nổi.
Phụ thân của nữ hài đứng dậy, đạp một cước khiến thư sinh đó ngã xuống rồi nói: "Tiểu súc sinh này, ngươi dám lợi dụng mà không dám thừa nhận à.
Chẳng trách, một khi sự việc bại lộ, phụ tử các ngươi sẽ xúi giục tộc nhân đưa Tú Tú vào con đường chết."
"Không phải, không phải." Thư sinh nằm gục ở một bên, ngụy biện.
Trưởng tộc không còn cách nào khác, đành tiến lên ngăn hắn ta lại và nói: "Đủ rồi, ngươi nói như thể nữ nhi của ngươi hoàn toàn vô tội vậy, nếu không phải do nàng ta còn nhỏ như vậy mà cư xử không đúng mực, liệu có thể mang thai được à?"
"Nữ nhân có thể tự mình mang thai hài tử, vậy thì cần nam nhân trên đời này để làm gì?" Chu Oánh cười lạnh, chế nhạo.
"Cái đó cũng là..." Trưởng tộc vừa mới mở miệng, thư sinh liền lao tới nói: "Phụ thân, đừng nói nữa, con sẽ cưới Tú Tú về nhà."
"Ta không đồng ý."
"Vậy thì cứ làm theo quy tắc của các ngươi đi, trầm đường cả nam lẫn nữ." Lúc này, Chu Oánh mới lên tiếng.
Lần này, tất cả mọi người đều im lặng.
Nữ hài bò tới, nói: "Phu nhân, dân nữ không muốn gả cho hắn ta. Dân nữ muốn tự bán thân, xin ngài hãy thu nhận dân nữ."
"Tú Tú." Phụ thân nữ hài hét lên với vẻ hoảng sợ.
"Phụ thân, dưa xoắn mạnh không ngọt, con không muốn sống cả đời không được như ý muốn." Nữ hài quay đầu lại nói.
Hơn nữa, cả hai phu thê trưởng tộc đều coi thường và thậm chí còn căm ghét nàng ta.
Cho dù bây giờ nàng ta có may mắn được quý nhân giúp đỡ mà gả đi, thì sau này sợ rằng cũng không thể có cuộc sống tốt đẹp.
Thậm chí còn có thể mất mạng, nên nàng ta không dám đánh cược.
"Nhưng mà..." Phụ thân nữ hài do dự, nhìn vào bụng nàng ta.
Thư sinh kia thấy vậy, muốn bước tới thuyết phục nhưng đã bị trưởng tộc ngăn lại.
Nhi tử của ông ta sau này sẽ làm quan, sao có thể thành thân với một nữ nhân nông thôn không biết chữ được chứ?
Ngay cả làm thiếp cũng không thể, ngộ nhỡ sinh ra thứ trưởng tử, sau này nhi tử kia của ông ta muốn thành thân cũng sẽ không dễ dàng gì.
"Xin phu nhân hãy thu nhận nô tỳ." Nữ hài lại dập đầu lần nữa.
Chu Oánh nghe xong do dự một chút, không trả lời mà nhìn về phía phụ mẫu của nàng ta, nói: "Các ngươi có bằng lòng bán tài sản và đi cùng chúng ta không?"
"Việc này..." Phụ thân nữ hài hiển nhiên là không muốn.
Tuy nhiên, mẫu thân của nàng ta đã đứng dậy, nói: "Thưa phu nhân, dân phụ sẽ đi cùng ngài."
Sau đó, bà ta nhìn sang phụ thân của nữ hài và nói: "Ta biết ông khó xử, suốt những năm qua, ta không hạ sinh cho ông được một nhi tử nào, ta cũng cảm thấy rất áy náy.
Chi bằng chúng ta hòa ly đi, ngươi hãy lấy một thê thất khác, để người đó sinh cho ngươi một nhi tử."