Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1046 - Chương 1052: Nhân Quả

Chương 1052: Nhân Quả Chương 1052: Nhân Quả Chương 1052: Nhân Quả
Tiếp đó, phu thê phái người đổi hai mươi vạn lượng bạc, nhận vào trong không gian, sau đó tích trữ năm trăm vạn lượng ngân phiếu trong không gian.

Cuối cùng, còn lại hơn sáu trăm vạn lượng giao cho Cố Thừa Duệ, nói: "Số tiền này chàng tự sắp xếp đi, bây giờ không có chỗ để tiêu, cứ đưa cho cho Uyển Ninh đi, vậy thì nàng ấy sống trong cung cũng có thể nhẹ nhõm tự tại hơn chút."

"Có cần để lại thứ gì cho Chu gia không?" Cố Thừa Duệ hỏi.

Bất kể nói thế nào, nàng cũng chiếm cơ thể nữ nhi Chu gia, hiện giờ phải trả nhân quả này.

Giống như Cố gia vậy, mặc dù hắn rất không muốn cho phụ tử Cố gia được chiếm lời của hắn.

Nhưng hắn lại chiếm thân thể của nhi tử người ta, phần nhân quả này, hắn không thể không trả.

Cho ông ta một trăm vạn lượng bạc, cũng coi như tiền dưỡng lão cho ông ta, triệt để cắt đứt tình nghĩa giữa bọn họ.

Chu Oánh chần chờ một chút mới trả lời: "Đào một củ nhân sâm trăm năm từ trong không gian đi."

Giữa nàng và Chu phụ cũng chỉ có chút quan hệ máu mủ này, còn bị Chu lão thái thái cho đoạn tuyệt.

Cho củ nhân sâm này, cũng coi như triệt để cắt đứt chút quan hệ máu mủ ấy rồi.

"Được, nghe theo nàng." Cố Thừa Duệ gật đầu nói.

Buổi tối đi vào không gian, tìm một củ nhân sâm trăm năm đã bào chế, đặt vào một cái hộp gỗ lim.

Hôm sau, giao cho Ngưu Phú Quý đưa qua chỗ Chu Viện Thủ, đồng thời phải tự mình đưa đến tay của ông ta.

Chu Viện Thủ nhìn nhân sâm cực phẩm trong tay, vẻ mặt khó có thể tin.

Đứa nữ nhi này của ông ta, sau khi trở về thật sự hận không thể không nhận ông ta.

Con rể ra tay với ông ta cũng không nương tay chút nào.

Sao đột nhiên lại nhớ tới tặng nhân sâm cho ông ta chứ.

Sau đó hỏi: "Phu nhân nhà ngươi có dặn ngươi chuyển lời gì không."

Ngưu Phú Quý sửng sốt một chút, nói không phải chứ, cặp phu thê kia thật sự không để lộ một chữ nào.

Tuy nhiên ông ấy cũng nghĩ đến dụng ý trong lần hành động này của bọn họ, sau đó mở miệng nói: "Hầu gia nhà ta và phu nhân gần đây dự định ra biển, chưa rõ ngày về. Thứ này để cho ngài bồi bổ thân thể, sau này bảo trọng."

"Ra biển, đi đâu chứ?"

"Tiểu nhân không rõ, đồ đã đưa đến, tiểu nhân cáo từ." Ngưu Phú Quý nói xong thì lập tức quay người chạy đi.

Chu Viện Thủ nhất thời không biết rõ có chuyện gì xảy ra, nhưng cuối cùng cũng không tiếp tục hỏi.

Bởi vì trong lòng ông ta biết rõ, cho dù hỏi cũng không hỏi ra cái gì được.

Khoảng thời gian cuối cùng, Cố Thừa Duệ dùng nhân mạch mua một chút tơ lụa thượng đẳng, lá trà, dụng cụ pha lê, và đồ sứ thượng đẳng, vận chuyển về cửa biển.

Hôm nay. người một nhà bắt đầu chuẩn bị hành lý.

Cố Thừa Duệ cũng gọi tất cả hộ viện tới nói: "Các người đã biết chuyện ta và phu nhân muốn ra biển, có muốn đi cùng chúng ta thì hiện giờ quay về thu dọn đồ đạc, ba ngày sau chúng ta đúng giờ xuất phát. Người ở lại thì bảo vệ tốt trong phủ, đi theo Thành Lâm chờ chúng ta trở về."

"Phu nhân, chúng ta đi cùng các ngươi." Lâm Nhất Thiên lúc này mở miệng nói.

Từ sau khi theo bọn họ, đãi ngộ của hắn ta từ từ dâng lên, cộng thêm đôi phu thê thật lòng đối xử tốt với bọn hắn, cho nên hắn ta nguyện đi theo bọn hắn cùng ra ngoài xông xáo.

"Ta cũng đi, ta một người độc thân, đúng lúc ra ngoài theo Hầu gia để mở mang đầu óc một chút." Lão Hổ phụ họa.

Sau đó lại có chừng ba mươi người đứng ra, phần lớn là người đã đi theo bọn họ ra ngoài xông xáo nửa năm.

Cố Thừa Duệ thấy vậy thì nói: "Vậy được rồi, quay về, nếu như người nhà không phản đối, vậy cùng xông xáo ra ngoài đi.

Những người khác ở lại trong phủ, bảo vệ Thừa Lâm thật tốt."

"Hầu gia, ta có thể đi theo không?" Lúc này, Ngưu Phú Quý hỏi.
Bình Luận (0)
Comment