Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1051 - Chương 1057: Từ Biệt 2

Chương 1057: Từ Biệt 2 Chương 1057: Từ Biệt 2 Chương 1057: Từ Biệt 2
Nháy mắt đã tới ngày khởi hành.

Từ sáng sớm, mọi người đã thức dậy thu đọn đồ đạc.

Sau khi ăn sáng xong, Cố Thừa Duệ nhìn Cố Thành Lâm đang nước mắt lưng tròng nói:

"Được rồi, đệ bao nhiêu tuổi rồi, sau này mọi chuyện trong phủ sẽ giao cho đệ."

Sau đó, hắn lại nói nhỏ bên tai hắn ta:

"Nhớ kỹ, nếu như Đại hoàng tử hoặc Nhị hoàng tử đăng cơ, đệ nhất định phải mau chóng khiêm tốn lại, nếu không sẽ không có kết cục tốt đẹp đâu."

"Mặc dù huynh suy nghĩ có hơi xa, nhưng mà tiểu đệ nhất định sẽ nhớ kỹ." Cố Thành Lâm gật đầu nói.

"Giúp ta xách hành lý đi." Cố Thừa Duệ nói xong vội vã xách hành lý trong tay đi ra ngoài.

Cố Thành Lâm thấy vậy lập tức xách hành lý đi theo.

Ngay sau đó Chu Oánh và những người khác cũng theo sau.

Khi họ ra đến bên ngoài, một nhóm thị vệ hộ tống một chiếc xe ngựa vội vã đi tới.

Sau đó, Cố Uyển Ninh cùng ba hài tử xuống xe.

Đại hoàng tử thấy bọn họ liền lập tức chạy tới nói:

"Quả Quả, Thần Thần, hai người thật sự muốn đi sao?"

"Đúng vậy, chúng ta muốn ra biển. Nghe nói biển lớn rất đẹp, huynh có muốn đi cùng chúng ta hay không?" Thần Thần trả lời.

"Đừng nói bậy, Đại hoàng tử có sứ mệnh của hắn, hắn không thể đi được đâu." Chu Oánh nói.

"Bá mẫu thật sự không thể mang con đi cùng sao?" Đại hoàng tử chờ mong nhìn Chu Oánh.

"Những chuyện khác thì bá mẫu đều có thể đáp ứng với con, nhưng mà việc này thì thật sự là không được. Thân phận của con bày ra ở đó, tương lai trọng trách trên người tuyệt đối không nhẹ, hiện tại là thời điểm mà con nên học hành thành tài, lúc nào có thời gian thì hãy ra ngoài chơi, con nói xem có đúng không?"

"Con, con, bá mẫu ơi, con có thể đi được!" Nhị hoàng tử lập tức chỉ vào mình nói.

"Đúng là thân huynh đệ mà, con cũng phải học tập cho thật tốt, cùng với ca ca gánh vác trọng trách, tất nhiên cũng không đi được đi."

Nhị hoàng tử nghe vậy lập tức ỉu xìu.

Ngược lại, Đại hoàng tử nhìn thấy bộ dáng ủy khuất của cậu ta, cảm thấy dễ chịu hơn chút.

Sau đó hai huynh đệ đưa lễ vật đã chuẩn bị cho Quả Quả, Thần Thần cùng với Tam Béo.

Cùng lúc ấy, Cố Thừa Duệ đi tới nói chuyện với Cố Uyển Ninh:

"Sao muội lại tới đây, còn mang theo ba hài tử nữa, không an toàn chút nào."

"Trước mắt còn không có việc gì, hai người sắp phải đi, cho nên muộn tới tiễn hai người." Đôi mắt của Cố Uyển Ninh đỏ lên, nàng ấy trả lời.

Sau đó nàng ấy bình tĩnh nhìn hắn lần nữa, rồi hỏi:

"Có thể không đi không?"

Cố Thừa Duệ vừa nghe liền biết Hoàng thượng không nói rõ sự tình từ đầu đến cuối cho nàng ấy, bởi vậy trả lời:

"Không đi không được."

Cố Uyển Ninh nghe xong, gật đầu nói:

"Muội tiễn hai người ra khỏi thành."

"Đừng, tiễn quân đi ngàn dặm cuối cùng cũng phải từ biệt, bây giờ chúng ta đã gặp nhau rồi, không cần làm điều ấy nữa." Cố Thừa Duệ vội vàng lắc đầu nói.

"Nhưng mà..."

"Đừng nói nhưng, tỷ đệ các muội bận cái gì thì làm cái đó đi, chúng ta mang nhiều hộ vệ theo như vậy, sẽ không có vấn đề gì đâu."

Cố Uyển Ninh nghe xong liền gật đầu, sau đó lấy hai hộp thức ăn cùng với hai bao quần áo từ trong xe ra, nói:

"Đây là một chút tâm ý của muội, hai người mang theo đi, nhớ kỹ nhất định phải trở về thăm bọn muội đấy."

"Nhất định rồi. Mọi người cũng phải bảo trọng, nhớ kỹ, có chuyện gì xảy ra thì phải tìm Hoàng thượng thương lượng. Ngoài ra thì miếng ngọc bội lúc trước cho mọi người có tác dụng bồi bổ cho thân thể, nhất định phải mang theo."

"Muội biết rồi." Cố Uyển Ninh trịnh trọng gật đầu nói.

"Xuất phát đi." Cố Thừa Duệ nói xong, xách theo hành lý đi lướt qua nàng ấy, bỏ hành lý vào trong xe ngựa, sau đó thu xếp ổn thỏa giúp đám người Chu Oánh.

Sau đó hắn lên xe ngựa.

Vừa hay khi bọn họ chuẩn bị khởi hành, Cố phụ cùng Cố nhị thúc lần lượt dẫn theo cả nhà tới.

Sau khi nói lời từ biệt, Cố phụ cùng Cố nhị thúc gia nhập vào đội ngũ của bọn họ, cùng nhau chậm rãi đi về phía cửa thành.
Bình Luận (0)
Comment