Chương 1059: Khôi Phục Chân Thân
Chương 1059: Khôi Phục Chân Thân
Chương 1059: Khôi Phục Chân Thân
"Con cứ yên tâm giao cho chúng ta đi, lần này đi xa, nhất định việc gì cũng phải cẩn thận đấy." Cố phụ lo lắng nói.
"Đúng vậy, khi trời có gió và sương mù, tốt nhất nên tìm một cảng biển để cập bến. Dù có là việc gì đi chăng nữa thì an toàn cũng là trên hết." Cố nhị thúc đồng tình nói.
"Con đã nhớ kỹ." Cố Thừa Duệ nói xong, trịnh trọng cúi đầu.
Sau đó hắn cùng bọn họ đưa Chu Hoài Minh đến phòng khách, sau đó giải thích thời gian cụ thể ngày mai đoàn tùy tùng khởi hành.
Điều hắn không biết là bọn họ vừa đi, Chu Hoài Minh liền tỉnh lại, đồng thời cũng yên lặng chảy nước mắt.
Bởi vì hắn ta nhận được tin tức nói Cố Thừa Duệ bệnh nặng phải thoái ẩn.
Nói thật thì hai người từng cãi nhau, cũng từng có giao tình, hắn ta thật sự không nỡ để hắn rời đi.
Nhưng mà...
Ngày hôm sau, khi trời tờ mờ sáng, đoàn người Cố Thừa Duệ liền lặng lẽ lên thuyền, sau đó nhổ neo đi theo lộ trình.
Trên bờ biển cách đó không xa, Cố phụ, Cố nhị thúc và Chu Hoài Minh đứng ở những vị trí khác nhau nhìn họ rời đi.
Khi đã thực sự ở trên biển rộng, thân thể Cố Thừa Duệ cuối cùng không chịu nổi nữa, khôi phục thành chân thân.
Chu Oánh cũng giải thích rõ thân phận với mọi người.
Khi những người tùy tùng nghe thấy điều này, đặc biệt là những người chèo thuyền được thuê với giá cao, bọn họ đã sẵn sàng để hy sinh, mất đầu bất cứ lúc nào.
Không nghĩ tới sẽ có tình thế đảo ngược như vậy, ai nấy đều vô cùng hưng phấn.
Một là niềm phấn khích khi được nhìn thấy Chân Thần, và hai là niềm vui khi có thể bảo trụ được mạng sống.
Sau đó tiền thân của Cố Thừa Duệ là Dao Sơn thần y hạ cấm chỉ cho đám người, mặc dù biết rõ thân phận bọn họ, cũng không được phép nói ra.
Cuối cùng hai người thương lượng một phen, Dao Sơn thần y gọi người hầu của mình tới, sau đó để bọn họ mang theo Quả Quả cùng Thần Thần trở về Dao Sơn tu luyện.
Còn Chu Oánh cùng Cố Thừa Duệ chân chính bắt đầu kiếp sống lênh đênh trên biển.
Đương nhiên ngoại trừ hoàn cảnh sống có chút kém, mức sống của bọn họ vẫn tương đối cao.
Mười năm sau, đoàn người đã kết nối tất cả các vùng đất có người ở trên toàn lục địa lại với nhau.
Ngoài ra miếu Mẫu thần cũng được mở ra ở khắp mọi nơi trên hành tinh này.
Mà Chu Oánh cũng hoàn toàn khôi phục chân thân Mẫu thần, thần thức có thể bao trùm lên toàn bộ tinh cầu.
Về phần một khối nhỏ ký ức cuối cùng của Mẫu thần, chính là bản ghi lại cách dung nhập nguyên thân Mẫu thần vào trong phòng ngủ trong Mẫu thần điện sau khi giá trị đức tin đã đầy.
Mười năm ở chung, mười năm đồng hội đồng thuyền, bất kể là Chu Oánh cùng Cố Thừa Duệ, hay là Mẫu thần cùng Dao Sơn thần y, đều trở thành đôi tình lữ bí mật không thể tách rời.
Mà Quả Quả cùng Thần Thần cũng từ Dao Sơn đi ra, đến tu chân giới rèn luyện hai năm.
Hiện tại hai người đều đã đạt tới cảnh giới Nguyên Anh kỳ, hơn nữa Quả Quả dường như đã sắp muốn đột phá đến Nguyên Anh hậu kỳ.
Tam Béo cũng đã trở thành thiếu niên mười tám tuổi, tuy rằng cậu ta chưa từng rời khỏi phụ thân.
Nhưng có tài nguyên của Dao Sơn cùng Mẫu thần nâng đỡ, cậu ta cũng không kém, dần dần qua từng năm cũng đã đột phá đến Kim Đan kỳ.
Hơn nữa cậu ta là song linh căn hệ hỏa mộc, mặc dù tư chất tương đối kém, nhưng thiên phú trên phương diện luyện đan lại tương đối khá, hoàn toàn kế thừa y bát của Dao Sơn thần y.
Hôm nay, người một nhà sau khi trở lại Mẫu Thần điện ăn bữa cơm cùng Hòa Mỹ Mỹ, đột nhiên Thần Thần buông đũa xuống nói:
"Cha, nương, khi nào thì chúng ta đi tới Tam Tinh mà hai người kể? Con vẫn nhớ là hai người đã đồng ý với con rồi, muốn dẫn chúng con đi xem phi cơ cùng xe tăng."
"Có thể đi, nhưng tới nơi đó rồi thì tu vi của các con sẽ bị áp chế, cho nên các con đều phải thành thật một chút cho ta đấy." Mẫu thần nói.
"Nương yên tâm, chúng con nhất định sẽ nghe theo lời của nương." Ba người lần lượt gật đầu.
"Vậy thì đi một chuyến, vừa hay gia gia nãi nãi ở đó, chúng ta qua đó thăm." Mẫu thần nói xong nhìn về phía Dao Sơn thần y.
Dao Sơn thần y cười cười gật gật đầu nói:
"Nghe phu nhân an bài."