Chương 1060: Hạ Cánh
Chương 1060: Hạ Cánh
Chương 1060: Hạ Cánh
"Vậy thu đọn đồ đạc đi thôi, nhớ đừng mang nhiều đồ quá đấy." Mẫu thần nói xong, chào hỏi người thủ hộ của Lam Tinh.
Sau khi nhận được sự tán thành của đối phương, Mẫu thần để đám tùy tùng trước đó nghỉ ngơi nửa năm trong không gian.
Mà người một nhà bọn họ dưới sự che chở của Mẫu thần và Dao Sơn thần y đi tới Lam Tỉnh.
Vừa mới tiến vào Lam Tĩnh, tu vi của cả nhà đã bị áp chế đến cực hạn.
Vừa hạ cánh xuống một ngọn núi cằn cỗi ở vùng ngoại ô giữa tiết trời mùa hè oi bức, cả nhà ngay lập tức liền nóng bức không có chỗ chui.
Chu Oánh thấy vậy lập tức tìm chỗ ẩn nấp, sau đó tìm cho lần lượt mỗi người một bộ trang phục mùa hè để thay ra, sau đó mới đi dạo xung quanh.
Ba hài tử thấy nhà cao tầng ở khắp nơi, ô tô chạy đầy đường đều kinh ngạc vô cùng, Tam Béo thậm chí còn tò mò kêu lên.
Mẫu thần cảm nhận được mọi người ở xung quanh nhìn họ với ánh mắt như nhìn đám người quê mùa, thầm cứng lại trong lòng, ngăn cậu ta lại, nói:
"Học tập ca ca cùng tỷ tỷ con một chút đi, nhìn thì nhìn chứ đừng có hô to gọi nhỏ, người ta cười cho đấy."
Tam Béo nghe xong, lúc này mới phát hiện ra có không ít người nhìn chằm chằm cậu ta, bĩu môi lập tức ngậm miệng.
Có điều bọn họ ai nấy đều có tóc dài, rất nhanh đã dẫn các phóng viên tới, Dao Sơn thần y lập tức lấy lý do quay phim làm cái cớ để rời đi.
Sau đó Chu Oánh lấy từ trong không gian ra năm vạn tệ tiền Lam Tinh, sau đó bắt hai chiếc taxi, đưa bọn họ vào trong thành phố trước.
Cũng vừa lúc trời đã khuya, hai hài tử nhìn thấy đủ loại ánh đèn, lại kinh ngạc một trận.
Tam Bàn nhìn tòa nhà cao tầng hỏi:
"Nương, tòa nhà này cao ghê, vì sao lại xây cao như vậy?''
"Một là vì đẹp mắt, hai là vì tiết kiệm đất. Con không phát hiện ra nơi này có rất nhiều người sao?" Mẫu thần trả lời.
"Cũng đúng thật, đêm hôm khuya khoắt rồi mà vẫn còn có nhiều người như vậy, có điều buổi tối chúng ta ăn cái gì vậy, con đói bụng rồi."
"Vậy thì dẫn các con đi ăn bữa ngon." Mẫu thần nói xong, trực tiếp tìm một nhà hàng lớn ngồi xuống, gọi vài món ăn tinh xảo.
Quả Quả vừa cho vào miệng đã dừng đũa:
''Món này không ăn được, đồ đã ít rồi còn chứa nhiều tạp chất."
"Đúng vậy, nhưng mà ăn rất ngon nha." Thần Thần vừa ăn cá sạo hấp vừa trả lời.
"Không ngon bằng đồ ăn nương làm." Tam Béo lắc đầu nói, đồng thời cũng không còn hào hứng mấy nữa.
Mẫu thần thấy vậy mỉm cười nói:
"Ăn đi, ăn thêm được bao nhiêu nữa thì ăn, về sau chúng ta sẽ tự nấu cơm."
"Đúng rồi, tiếp theo chúng ta ở nơi nào vậy?" Quả Quả hỏi.
"Vấn đề này đúng là khiến ta phải đắn đo suy nghĩ. Ăn cơm xong ra ngoài rồi nói sau đi." Dao Sơn thần y nhíu mày nói.
Ở nơi đây không chỉ có thuê khách sạn cần chứng minh thư, mà thuê nhà hay mua nhà cũng cần, muốn sống ở đây thì phải suy nghĩ kỹ biện pháp mới được.
Tam Béo nghe xong mắt sáng lên nói:
"Vậy chúng ta có thể ở tòa nhà cao nhất kia không?"
"Đi ra ngoài rồi nói, ăn cơm trước đi." Mẫu Thần nói xong cảnh cáo liếc cậu ta một cái.
Nơi đây nhiều người lắm mắt, bị người ta phát hiện thì sẽ gặp phiền phức.
Tam Béo thấy vậy ngoan ngoãn ngậm miệng lại.
Người một nhà sau khi ra khỏi nhà hàng, đồng loạt nhìn về phía Dao Sơn thần y.
Dao Sơn thần y thấy vậy trả lời:
"Chúng ta cứ đi trước đã, tới nhà ở kiếp trước nhìn qua xem, nếu chưa bị bán đi hay là cho thuê thì liền ở chỗ đó. Nếu không cũng chỉ có thể về không gian ở một đêm, ngày mai nghĩ biện pháp làm giả thân phận lại thuê phòng ở sau. Có điều sau đó chúng ta nhất định phải khiêm tốn, nếu không bị người ta để ý theo dõi sẽ gặp phiền toái."
"Cũng được, vậy chúng ta cứ đi xem trước một chút đi." Sau khi Mẫu thần nói xong, lại gọi xe trở về ngôi nhà ở kiếp trước.
Ba hài tử ai nấy đều tò mò, bọn họ cũng muốn biết đời này ở đây bọn họ sống ở địa phương như thế nào.