Chương 1064: Học Phí
Chương 1064: Học Phí
Chương 1064: Học Phí
"Yên tâm đi, chúng con chỉ là muốn học chút gì đó, cũng không muốn yêu đương nhàm chán kia. Hơn nữa, chúng con ở Tu Tiên giới dạng mỹ nhân gì chưa từng thấy qua, còn không đến mức nhanh như vậy đã bị người ta mê hoặc." Quả Quả vỗ ngực cam đoan.
"Vậy là tốt rồi, con là tỷ tỷ, rảnh rỗi nhất định phải coi chừng hai người bọn họ, đừng để cho hai người bọn họ làm điều xằng bậy." Mẫu Thần nói tới đây nhìn về phía Thần Thần cùng Tam Béo, sau đó nói:
"Các con làm nam tử hán cũng phải chiếu cố tỷ tỷ cho tốt, ngàn vạn lần đừng để cho tỷ tỷ phải chịu thiệt."
"Con biết rồi thưa nương, nơi này có điện thoại di động, chúng con nhất định sẽ giám sát lẫn nhau." Thần Thần trịnh trọng gật đầu nói.
"Được rồi, vậy các con bảo trọng." Mẫu thần sau khi nói xong, để lại chút nguyên liệu nấu ăn trong không gian cho bọn họ.
Sau đó cho bọn họ chút trân châu, dược liệu, để bọn họ lúc thiếu tiền có thể bán đổi lấy tiền.
Sau đó hai vợ chồng liền tạm biệt ba người, tìm một chỗ ẩn nấp tiến vào không gian.
Lúc này, trong không gian, dọc theo chân núi đã có không ít lều trại được dựng lên.
Mọi người đều vui mừng khi thấy họ trở về.
Rốt cuộc, tâm trí của họ vốn đã chạy loạn, họ cũng thực sự không quen với việc đột nhiên lại dừng lại như vậy.
Lâm Nhất Thiên cùng Lão Hổ vây quanh nói:
"Mẫu thần đại nhân, thần y, các người đã trở lại. Chúng ta ở chỗ này đã nghỉ ngơi đủ rồi, không biết lúc nào có thể ra biển lần nữa đây?"
"Không ra biển, thời gian các ngươi đi đã đủ lâu, cũng nên trở về Đại Minh. Lần này sau khi trở về, các ngươi thuận tiện mang theo lộ trình an toàn về, về sau có thể dùng." Mẫu thần trả lời.
Hai người sửng sốt một chút, cuối cùng Lâm Nhất Thiên gật đầu nói:
"Cũng tốt, cũng đến lúc trở về rồi."
"Được, các ngươi thu thập một chút, kiểm tra thuyền đi, nếu như không có vấn đề, ngày mai các ngươi có thể trở về."
"Người lần này không theo chúng ta trở về sao?"
''Không trở về, có điều ta sẽ che chở các ngươi trở về."
"Vậy, chúng ta... làm sao để trở về đây?"
"Các ngươi dù sao cũng là người, lá rụng về cội, sau khi trở về cố gắng sống cho tốt đi. Về sau chúng ta rảnh sẽ tới thăm các ngươi."
Lâm Nhất Thiên cùng Lão Hổ nghe xong giật mình một chút, cuối cùng vẫn gật đầu đáp ứng.
Sau đó nhân lúc bọn họ chuẩn bị, Mẫu thần và Dao Sơn thần y đi đến khu công xưởng, gói cho bọn họ một lượng lớn bánh bao thịt, bánh bao chay đông lạnh, cũng làm chút bột củ sen cùng bột sắn cùng các loại đồ uống, mang lên thuyền cho bọn họ.
Chờ chuẩn bị hành trang xong, Mẫu thần gọi Lâm Nhất Thiên tới nói:
"Đồ vật lần này mang về, tất cả đều là đồ tốt. Nhớ kỹ sau khi mang về, trước hết để Hoàng thượng xem qua. Thứ giống như bóng đèn năng lượng mặt trời, tốt nhất đừng truyền ra ngoài."
"Tiểu nhân hiểu rồi, hai người cũng bảo trọng, có rảnh lại đến Đại Minh chơi."
"Được, đây là bản đồ lộ trình, ngươi cầm lấy, trở về theo đường này, sau đó ngươi sẽ là người chỉ đường. Nếu không đến lúc vạn nhất đắc dĩ, chúng ta sẽ không ra tay."
"Vâng."
Chờ đoàn người bọn họ đi rồi, Mẫu thần kéo tay Dao Sơn thần y nói:
"Rốt cục có thể thanh tĩnh lại."
"Chỉ sợ nàng ở không được bao lâu sẽ chán. Nhanh chóng xử lý một chút chuyện bên này, xử lý xong chúng ta đến Dao Sơn dạo chơi, tặng cho chủ nhân của Lam Tinh chút hạt giống dược liệu bình thường nhưng lại tuyệt chủng ở Lam Tinh, cũng coi như là đóng học phí cho ba hài tử."
"Được, không thành vấn đề."
Kế tiếp một đoạn thời gian, hai người không bận rộn liền ngồi một chỗ uống uống linh trà, hoặc là trở về bên trong Mẫu Thần Điện tu luyện.
Mẫu thần mà bận rộn thì Dao Sơn thần y sẽ chú ý Lâm Nhất.