Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 1059 - Chương 1065: Cứu Người 1

Chương 1065: Cứu Người 1 Chương 1065: Cứu Người 1 Chương 1065: Cứu Người 1
Một tháng sau, đoàn người Lâm Nhất Thiên rốt cục thuận lợi về tới Đông Châu, cũng chuyển thuyền trước khi đi kinh thành.

Còn Mẫu thần cũng gần như xử lý xong sự tình ở các nơi.

Sau đó hai người đi Dao Sơn ở một tháng.

Sau khi đưa đồ cho Thần thủ hộ ở Lam Tinh, hai người trở về Đại Minh.

Hai người nhàn rỗi không có việc gì, ban ngày liền đến chỗ địa phương có vấn đề điều tra thực địa, sau đó đưa ra phán đoán.

Buổi tối, hai người trở về không gian sống cuộc sống gia đình yên ấm của mình.

Hai năm sau, hai người đón ba người Quả Quả trở về.

Hôm nay, sau khi một nhà năm người ăn xong một bữa tiệc hải sản thịnh soạn, Dao Sơn thần y đột nhiên nhướng mày, sau đó bấm đốt ngón tay tính toán:

"Trong ba mẫu tử Uyển Ninh, một người trong đó khẳng định đã xảy ra chuyện."

"Cũng đúng, ba hoàng tử đều đã lớn, thậm chí đều đã làm cha, hẳn là đều có chút tâm tư."

Mẫu thần sửng sốt một chút, nghĩ tới lời cầu nguyện trước đó của Cố Uyển Ninh, nói:

"Nghe nói Phúc Châu gần đây hứng chịu hai cơn bão, thiệt hại rất nghiêm trọng. Hình như Nhị hoàng tử đến Phúc Châu để cứu trợ thiên tai, chẳng lẽ hắn đã xảy ra chuyện gì sao?"

"Có thể là một mảnh mặt dây chuyền ngọc bích mà ta đưa cho họ trước đó đã bị hỏng."

Thần Thần vừa nghe thấy lời này, lập tức nói:

"Nương, để con đi đi, nhiều năm như vậy không gặp lại bọn họ, vừa hay đi qua nhìn một chút."

Tam Béo vội phụ họa nói:

"Con cũng đi, vừa lúc cố gắng chế tạo một ít máy móc nông nghiệp nhỏ, giúp giảm bớt một phần gánh nặng cho người dân."

Ở trong nhà rất tốt, nhưng lại quá quạnh quẽ, cậu ta thật sự không thể thích ứng được.

"Vậy thì tất cả đều đi thôi. Để tránh nhân quả, các con phải hành động cẩn thận." Dao Sơn thần y trịnh trọng dặn dò.

"Đừng lo lắng, chúng con nhất định sẽ cẩn thận." Quả Quả đứng dậy nói.

Mẫu thần gật đầu đem tư ấn năm đó của mình lấy ra, giao cho Quả Quả nói:

"Đây là tư ấn năm đó khi ta làm Hầu phu nhân. Nếu các con thiếu bạc, tất cả sản nghiệp dưới danh nghĩa ta các con đều có thể đi lấy bạc."

"Đa tạ nương, điền sản cửa hàng hồi trước con vẫn còn nhớ rõ." Quả Quả nhận lấy, sau đó mỉm cười trả lời.

Sau đó, nàng ấy lấy phi thuyền ra, mang theo hai đệ đệ nhanh chóng trở về Đại Minh Phúc Châu tìm Nhị hoàng tử.

Cuối cùng tìm được Nhị hoàng tử hôn mê ở dưới một vách núi.

Quả Quả lập tức thu phi thuyền rồi hạ xuống, sau khi cứu Nhị hoàng tử lên, kiểm tra một phen rồi nói:

"Cũng may chỉ là bị tập kích hôn mê bất tỉnh, vết thương cũng không nghiêm trọng, nhưng mà cậu ta lại trúng độc."

"Vậy mau mau chữa trị đi, nào có thứ độc dược nào trên đời này mà tỷ không giải được đâu chứ." Thần Thần vội nói.

"Nhìn trời hôm nay có lẽ sắp mưa, Thần Thần cõng hắn, chúng ta đi tìm sơn động tránh mưa trước." Quả Quả ngẩng đầu lên, nói xong nâng Nhị hoàng tử dậy.

Thần Thần lập tức cõng Nhị hoàng tử lên lưng, sau đó tìm một sơn động khô ráo thông gió ở lại.

Sau đó Quả Quả cũng lười nghiệm độc, trực tiếp dùng ngân châm và linh lực ép độc trong cơ thể cậu ta ra ngoài.

Máu độc vừa rơi xuống trên tảng đá, tảng đá liền toát ra một trận khói xanh.

''Độc dược độc quá." Tam Béo kinh hãi hô lên.

"Đúng vậy, hắn hẳn là đã uống thuốc áp chế độc tính, nếu không cái mạng nhỏ này đã sớm treo rồi." Quả Quả cất ngân châm, sau đó nói.

"Xem ra làm hoàng tử cũng không dễ dàng gì." Thần Thần thở dài nói.

"Cũng hết cách, người nghèo khổ còn vì hai tấc đất kia mà tranh nhau đến đầu rơi máu chảy kia kìa, huống chi là giang sơn vạn dặm này." Quả Quả lắc đầu nói.

Sau đó từ trong vòng tay không gian của mình lấy ra một cái nồi lớn, ba con gà mái, câu kỷ tử, nhân sâm các loại để hầm một nồi canh gà.
Bình Luận (0)
Comment