Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 108 - Chương 108: Nổi Lên Sát Tâm

Chương 108: Nổi Lên Sát Tâm Chương 108: Nổi Lên Sát Tâm Chương 108: Nổi Lên Sát Tâm
"Được." Chu Oánh nói xong, chuẩn bị đồ theo lời hắn nói, hơn nữa còn mang theo bình xịt hơi đề phòng sói mà mình đã lấy ra trước đó.

Sau đó hai người lấy hai ổ khóa lớn khoá cửa lại, vội vàng lên xe đi theo hướng lên trấn

Sau khi đến tửu lâu giao hàng xong, hai người vốn định hỏi thăm Lưu chưởng quỹ một chút, xem hắn ta có biết chuyện người hỏi thăm món kho không, kết quả là Lưu chưởng quỹ không có ở đó.

Hai người không còn cách nào khác đành phải quay người đi mua dược liệu có tính bổ nhiệt, còn bán năm cân bột củ sắn dây cho Lạc đại phu với giá một trăm văn tiền một cân.

Sau khi rời khỏi tiệm bán thuốc, Chu Oánh dùng một cái giỏ làm vật che chắn, lấy ra một cân táo tàu vàng, một cân long nhãn và một cân dâu.

Đến đường lớn, bọn họ đang định đi bộ về, đột nhiên có năm người từ trong ngõ nhỏ bên cạnh nhảy ra chặn đường bọn họ lại: "Ngươi là Cố Thừa Duệ phải không? Lão gia chúng ta cho mời, xin mời đi theo chúng ta một chuyến được không?"

Sau khi nói xong, một người trong đám đó tiến lên dắt lấy con lừa

Thái độ của bọn họ cực kỳ kiêu ngạo, tư thế kia cũng không giống đang mời, mà giống như đang muốn bắt cóc, đi thì đi, không đi cũng phải đi, hoàn toàn không cho hai người cơ hội phản bác

Cố Thừa Duệ thấy vậy trực tiếp tiến tới giật lại dây cương nói: "Vậy lão gia của các ngươi là ai?"

"Qua đó không phải sẽ biết sao? Nhanh lên, lão gia của chúng ta còn đang đợi." Người kia nhìn hai bàn tay trống không của mình, tỏ vẻ xấu hổ nhìn chằm chằm Cố Thừa Duệ.

"Tại sao đến danh hào cũng không dám báo ra, ta nhìn các ngươi thế nào cũng không giống người tốt."

"Đúng vậy, ta nhìn thái độ này cảm thấy không giống như đang mới, mà giống thổ phỉ cướp bóc, không phải muốn cướp đồ của chúng ta đấy chứ?" Chu Oánh thấy vậy, cố ý lớn tiếng hét lên.

Nàng nghĩ thầm, cho dù thật sự là Kiều gia muốn gây phiền phức cho bọn họ thì hôm nay nàng cũng phải hủy hoại thanh danh của bọn họ, xem sau này bọn họ có dám kiêu ngạo không coi ra ra gì như vậy hay không.

Sau đó nàng lại nghĩ ra gì đó, hét lên: "Các ngươi rốt cuộc là ai? Lá gan lớn quá rồi, giữa ban ngày ban mặt trước mặt mọi người lại dám cướp bóc, có còn vương pháp hay không?"

Bên này nàng vừa hét lên, đám người đi qua đi lại lập tức núp xa xa, nhưng bọn họ không hề rời đi mà đứng cách đó không xa nhìn bọn họ. .

Năm người đối diện nhìn thấy như vậy vô cùng tức giận, tên cầm đầu lập tức không nhìn được nói: "Đi nhanh lên, nếu còn dám lề mề nữa, đừng trách chúng ta nặng tay."

"Vẫn là câu nói kia, lão gia nhà các ngươi là ai?"

"Ngay cả danh tự cũng không dám nói ra, chúng ta thật sự không dám đi, lỡ như là thổ phỉ thì sao?"

Hắn vừa dứt lời, bên cạnh có người gan lớn lên tiếng phụ hoạ: "Đúng vậy, bộ dạng mấy người kia hung thần ác sát, nếu không giải thích rõ ràng, ai dám đi theo các ngươi."

"Sẽ không phải thật sự là thổ phỉ chứ?"

"Cái gì? Ngươi nhìn y phục bọn họ đang mặc đi. Đó có phải là y phục của gia đinh nhà Kiều gia không?"

"Kiều gia, Kiều gia này thật sự càng ngày càng kiêu ngạo."

"Không có cách nào khác, ai bảo Cố gia bị rớt đài, Kiều gia này mới dám ló đầu."

"Đây không phải là người ta thường nói núi không có hổ, khỉ xưng bá vương sao?"

"Các ngươi nói chuyện cẩn thận một chút đi, không khéo lát nữa các người cũng bị bắt đi đây." Người kia nói đến đây thì lắc đầu, nhìn phu thê Cố Thừa Duệ với ánh mắt đồng cảm nói: "Xem ra hôm nay đôi tiểu phu thê bọn họ lành ít dữ nhiều rồi."

Đám người nghe xong lập tức tán đi phân nửa, dù sao gần đây Kiều gia rất kiêu ngạo, nếu bị bọn họ để mắt tới sẽ rất phiền phức.
Bình Luận (0)
Comment