Chương 116: Ân Oán Giữa Hai Nhà Cố Kiều (2)
Chương 116: Ân Oán Giữa Hai Nhà Cố Kiều (2)
Chương 116: Ân Oán Giữa Hai Nhà Cố Kiều (2)
"Tục ngữ có câu, có kế mẫu thì có kế phụ, sau đó nãi nãi người trong nhà chịu không ít khổ sở, cũng may khi gia gia ngươi lớn lên thật sự thích nãi nãi ngươi, cho nên bọn họ cũng thuận lợi thành thân."
"Nhưng sau khi bọn họ thành thân, thứ muội của nãi nãi ngươi cũng chính là nữ nhi của di thái nãi nãi ngươi lại để mắt đến gia gia ngươi còn nhân lúc nãi nãi ngươi mang thai hại bà ấy suýt chút nữa sinh non."
"Sau đó, vị di nãi nãi kia bị nãi nãi ngươi tính toán gả cho một tên quỷ rượu, cuối cùng bị đánh chết."
"Sau khi biết chuyện, vị thiếp thất kia còn muốn báo thù nhưng bị Kiều lão thái gia ngăn cản, còn bị nhốt ở trong phủ."
Tộc trưởng nói đến đây dừng lại nhấp một ngụm nước, nói: "Vốn dĩ chuyện này đã kết thúc ở đây rồi, nhưng không ngờ vị thiết thất kia không hiểu vì xảy ra chuyện gì lại chết ở trong nội viện, mà nhiều dấu hiệu lại hướng về phái nãi nãi ngươi."
"Mặc dù sau này điều tra ra vị thiết thất kia là vì bệnh tình bộc phát nặng mới mất mạng, nhưng nhi tử của thiết thất kia, cũng chính là cửu công của ngươi, vẫn đổ lỗi lên đầu nãi nãi và gia gia ngươi."
"Sau đó, cứu công ngươi tính kế với gia gia ngươi, không ngờ lại bị gia gia ngươi tương kế tựu kế, gia gia ngươi không chỉ kiếm được rất nhiều tiền mà tạo dựng được quan hệ với quý nhân, từ đó công việc làm ăn càng làm càng lớn."
"Chuyện không ngờ tới chính là, hai người bọn họ tranh đấu khiến ngoại thái gia gia của ngươi tức giận tới mất mạng, từ đó hai nhà càng tranh đấu quyết liệt."
Cố Thừa Duệ nghe xong trong lúc nhất thời không biết nên nói gì cho phải.
Nhưng Chu Oánh lại nói một câu: "Thiếp thất là nguồn gốc của mọi tội ác."
Tộc trưởng sửng sốt một chút, nói: "Mặc dù nói vậy có hơi quá lời, nhưng cũng rất có đạo lý, có quá nhiều nữ nhân thật sự không phải là chuyện tốt."
Sau đó ông ta lại nói: "Cho nên, nếu không có lợi ích to lớn thì giữa hai nhà không thể nào hòa giải, sau này các ngươi nhất định phải cẩn thận."
"Hơn nữa tình hình bây giờ không tốt lắm, để ta nói một câu, tất cả tộc Cố thị chúng ta nhất định phải đoàn kết lại."
"Ta hiểu rồi, còn tộc Tiền thị kia..."
Tộc trưởng nghe xong lời này trầm tư một lát rồi nói: "Chúng ta đã sống cùng nhau nhiều năm như vậy, nhìn chung đều là đáng tin cậy. Hơn nữa, ngươi liên tiếp cứu hai mạng người Tiền thị, cho nên bọn họ sẽ không đâm sau lưng chúng ta."
"Nhưng cũng vẫn sẽ có con sâu làm rầu nồi canh, cho nên các ngươi vẫn phải cẩn thận một chút."
"Tiểu chất hiểu rồi."
"Được, lão tiểu tử nhà Kiều gia kia là người âm hiểm lại co được dãn được, các ngươi chớ khinh thường."
"Tạ ơn đại bá nhắc nhở."
"Người một nhà cần gì phải khách khí, các ngươi làm việc đi, ta phải đi qua chỗ xưởng ép dầu." Tộc trưởng nói xong liền đứng dậy đi ra ngoài.
Sau khi ông ta rời đi, hai phu thê uống chén nước, đi qua nói với Đại Hoa một tiếng rồi trực tiếp lên núi.
Đến được trên núi, hai người mỗi người cầm một cái cưa máy đi tìm cây khô bắt đầu đốn củi, cây lớn để lại sau này dùng, còn những cành cây nhỏ thì trực tiếp chặt thành củi rồi cất vào trong không gian.
Nếu không làm như vậy, ngày ngày làm đậu hũ, củi tích trữ trong nhà hoàn toàn không đủ.
Ở bên kia, Lưu chưởng quỹ vừa về đến nơi, Chu đầu bếp liền đem chuyện phụ thê Cố Thừa Duệ bị đám người Kiều gia chặn đường uy hiếp nói với Lưu chưởng quỹ: "Chưởng quỹ, làm sao bây giờ, chúng ta đổi nhà mua đậu hũ hay là tới tận nhà họ mua?"
"Công thức thịt lợn kho sao? Có phải là món kho ngươi mua ở bến tàu không?"
"Đúng, ta đã nếm thử rồi. Nó giống với món đậu phụ om trước đó, công thức chắc chắn giống nhau."
"Không cần phải bàn nữa, trù nghệ của Cố tiểu nương tử thật sự là quá xuất chúng, đến bây giờ ta còn chưa nghĩ ra được bên trong rốt cuộc đã bỏ vào gia vị gì?". Chu đầu bếp do dự một lúc rồi hỏi: "Hay là chúng ta mua lại công thức đó đi?"