Chương 117: Xảy Ra Chuyện Lớn
Chương 117: Xảy Ra Chuyện Lớn
Chương 117: Xảy Ra Chuyện Lớn
Lưu chưởng quỹ lắc đầu nói: "Nếu là trước kia, chúng ta còn có thể nói chuyện."
"Bây giờ Kiều gia đã ra mặt, nếu chúng ta lại mở miệng thì cũng giống như nhân lúc cháy nhà hôi của, hay là chờ bọn họ tự mở lời đi."
"Về phần đậu hũ thì tốt nhất chúng ta nên đến mua tận nhà, đậu hũ đó bây giờ là món ăn chiêu bài của chúng ta nhưng lại không ai có thể làm được."
"Được, vậy sáng sớm ngày mai ta sẽ phái người qua đó." Chu đầu bếp nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
"Khi đi nhờ mang theo chút bạc."
"Ta hiểu rồi."
Tại Kiều gia
Sau khi Kiều lão gia được điều trị, dần dần lấy lại sức, vừa dùng khăn lạnh lau mắt, vừa nghiến răng nghiến lợi nói với quản gia: "Kiều Mộc, ngươi ra ngoài tìm người dạy dỗ tốt đám tiểu súc sinh đó cho ta."
"Bọn hắn đã rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt, lần sau ta sẽ để cho bọn hắn quỳ xuống van xin ta nhận lấy công thức của bọn họ."
"Vâng thưa lão gia, ngài yên tâm, ta nhất định sẽ lấy được công thức trong tay." Kiều Mộc vội vàng gật đầu phụ hoạ.
Đồng thời, trong lòng ông ta cũng đã tính toán làm sao đối phó hai phu thê bọn họ.
"Đúng rồi, hai hai huynh đệ nhà Cố gia thế nào rồi? Họ còn sống không?"
"Bẩm lão gia, nghe nói còn sống, nhưng trước mắt vẫn chưa tỉnh lại."
"A. bọn hắn đúng là mạng lớn, ai đã chữa trị cho bọn họ?"
"Nghe nói chính là Cố Thừa Duệ, sáng hôm nay bọn hắn còn mua rất nhiều thuốc bổ."
"Thật là một tiểu tử bại hoại, đã bị đuổi ra khỏi nhà, lại còn quay về đưa thuốc bổ."
Mặc dù Kiều Mộc nghe xong không đồng tình với lời ông ta nói, nhưng cũng không phản bác, chỉ nhẹ gật đầu đáp lại.
"Được rồi, đi xuống đi, nhớ để mắt tới Cố gia cho ta, tuyệt đối không để cho bọn hắn trở mình."
"Vâng, tiểu nhân đi sắp xếp ngay." Kiều Mộc nói xong liền xoay người rời khỏi thư phòng.
Sau khi đi ra, ông ta lập tức cho gọi gia đinh đến, dặn dò vài câu rồi để hắn ta đi làm việc.
Tuy nhiên, ngay khi hai người vừa tách ra, gia đinh kia đã bị Thuý Nhi chặn lại chất vấn, sau đó hắn ta mới có thể thoát thân. .
Thuý Nhi vội vàng chạy về hậu viện nói: "Tiểu thư, tiểu thư, không xong rồi, xảy ra chuyện lớn rồi."
"Câm miệng, có biết nói chuyện hay không, bản tiểu thư rất tốt." Liễu tiểu thư trước đây, cũng chính là Kiều tiểu thư thật tức giận gõ trán nàng ta nói
"Đúng, đúng, là nô tì ăn nói vụng về." Thuý Nhi vội vàng hành lễ nói.
"Được rồi, mau nói đi, ngoại viện đã xảy ra chuyện gì?" Sau khi Kiều tiểu thư ngồi xuống nói.
"Vâng." Thuý Nhi đáp lại, sau đó nói hết cho nàng ta nghe chuyện hai phu thê Cố Thừa Duệ bị Kiều lão gia chặn lại đòi công thức, bị bọn họ phản kháng lại, cuối cùng quyết định để Kiều Mộc đi xử lý bọn họ. .
"Cái gì, tại sao bọn họ lại trở mặt nhanh như vậy?" Kiều tiểu thư nghe xong bối rối nói.
"Đều là do Chu Oánh kia, nếu không phải trong tay nàng ta có công thức món thịt kho kia, có lẽ cũng sẽ không đối đầu nhanh như vậy."
"Chẳng trách người trong thôn gọi nàng ta là sao chổi, thật là đồ xui xẻo." Kiều tiểu thư nói đến đây, sửng sốt một chút, bất an nói: "Nhưng bây giờ chúng ta phải làm sao? Cố đại ca chắc chắn không phải là đối thủ của Kiều thúc."
"Hay là tiểu thư đi cầu xin lão gia đi." Thuý Nhi do dự một lúc, ngẩng đầu lên nói.
"Đồ ngốc, bây giờ phụ thân ta hận không thể khiến cho Cố gia chết sạch, sao có thể bỏ qua cho bọn họ được." Kiều tiểu thư tức giận nói
Sau đó nàng ấy tỏ vẻ ngượng ngùng nói: "Bây giờ xem ra chỉ có cách để Cố đại phu ở rể mới có thể giải quyết được."
"Nhưng mà, nhưng mà Cố đại phu bây giờ đã..."
"Cho nên, chúng ta không thể chờ thêm nữa. Đúng lúc dược cao cũng không còn nhiều, ngươi đi hẹn hắn, nói hắn ngày mai đem dược cao đến thôn trang."
"Vâng, nô tỳ sẽ đi sắp xếp."