Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 118 - Chương 118: Báo Cáo (1)

Chương 118: Báo Cáo (1) Chương 118: Báo Cáo (1) Chương 118: Báo Cáo (1)
"Ngươi nhớ kỹ, nhất định phải tránh xa người của phụ thân ta."

"Ta biết rồi, tiểu thư cứ yên tâm." Sau khi Thuý Nhi nói xong thì cười tủm tỉm chạy ra ngoài.

Kiều tiểu thư đỏ mặt mỉm cười, sau đó đứng dậy đi đến bàn trang điểm, nghiêm túc đánh giá khuôn mặt mình.

Mặc dù trên mặt nàng ấy vẫn còn vài nốt mụn đỏ, nhưng so với trước đây sưng tấy đến mức không cách nào nhìn được thì đã đỡ hơn rất nhiều, cũng lộ ra khuôn mặt tròn trịa, ngọt ngào đáng yêu.

Nhìn đến đau nàng ấy không khỏi nhớ đến Cố Thừa Duệ có tướng mạo tuấn mỹ, thân hình mảnh khảnh, làm việc tận tâm, y thuật lại cao siêu.

Nhưng khi nghĩ đến thái độ của hắn đối với mình, biểu cảm trên mặt nàng ấy lập tức cứng đờ.

Nàng ấy thực sự nghĩ mãi không ra, mình có chỗ nào thua kém Chu Oánh.

Nói về thân phận, Chu Oánh tuy là tiểu thư xuất thân từ nhà quan viên nhưng lại không hề được sủng ái chút nào, còn không bằng đích nữ nhà thương hộ như nàng ấy.

Nói về tướng mạo...

Nàng ấy dường như chưa từng nhìn thấy tận mắt, xem ra vần là phải đến chào hỏi mới được.

Buổi tối, lúc hai phu thê Chu Oánh trở về nhà thì trời đã tối, lại thêm chạy suốt một ngày trên núi nên bọn họ vô cùng mệt mỏi.

Cho nên sau khi về đến nhà, Cố Thừa Duệ quay người đi đến chỗ nhà cũ xem hai bệnh nhân thế nào, nếu bọn họ tỉnh lại, hắn sẽ hoàn toàn yên tâm.

Mà Chu Oánh thì đem củi ra khỏi không gian, xếp vào kho chứa củi, sau đó rửa mặt qua loa rồi vào bếp nhóm lửa nấu cơm.

Nhưng món ăn cũng rất đơn giản, xào một đĩa bắp cải trắng với dấm, trộn với mù tạt, cuối cùng lấy một con gà nướng từ trong không gian ra, cắt nhỏ rồi bày lên đĩa, cuối cùng là nấu một nồi nhỏ cháo đậu xanh.

Lúc nàng đang bận rộn, Cố Thừa Duệ cũng đã quay về, nàng quay người hỏi: "Duệ ca, bên kia thế nào rồi?"

"Bọn họ đều đã tỉnh lại, nhưng vẫn còn rất yếu, cần phải tĩnh dưỡng thật tốt. Ta đã mang thêm cho bọn họ một ít bạch dược, còn lại nàng cũng không cần quan tâm, ta tranh thủ thời gian qua tháo băng cho bọn họ là được."

"Được, chàng rửa tay đi, ta dọn cơm ngay đây."

"Được rồi, ta đã đói đến nỗi ngực dán vào lưng rồi đây." Cố Thừa Duệ nói xong liền quay người lấy chậu múc nước ra bắt đầu rửa tay.

Chu Oánh nghe xong mỉm cười lắc đầu, trước đây nàng chỉ nghe các lão nhân thường nói tiểu tử choai choai ăn sạch nhà cửa.

Lúc đó nàng còn cảm thấy khoa trường, nhưng bây giờ nàng đã hiểu.

Buổi trưa, hắn đã ăn một bát lớn mỳ sợi, còn ăn nửa cân thịt bò, không ngờ nhanh như vậy đã lại đói bụng.

Nghĩ đến đây, nàng nhìn đồ ăn mình đã chuẩn bị, cuối cùng lấy thêm ba cái bánh bao lớn, cắt thành từng lát, hấp chín rồi bày ra đĩa.

Sau khi ăn cơm xong, Cố Thừa Duệ dọn dẹp nhà bếp, Chu Oánh đi vào trong không gian, dùng lực tinh thần lấy ra một trăm cân đậu nành, ngâm nước, sau đó kho hai bộ nội tạng lợn.

Sau khi làm xong việc, hai người vừa định nằm xuống ngủ thì đột nhiên nghe thấy tiếng gọi, sau đó mơ hồ nghe thấy tiếng đập cửa.

Cố Thừa Duệ sửng sốt một chút, mặc thêm áo khoác lông dê đi ra ngoài.

Sau khi đi ra ngoài, rõ ràng nghe thấy tiếng gõ cửa, nhưng âm thanh không lớn, hắn sửng sốt một lát, bước tới, cách một cánh cửa hỏi: "Ai vậy?"

"Cố đại phu, chúng ta là Hổ Báo, chúng ta tới báo cáo tình hình cho ngươi." Giọng nam nhân thì thầm nói.

Cố Thừa Duệ nghe ra được giọng nói của hắn ta, lúc này mới mở cửa cho bọn họ vào, sau đó lại khóa chặt cửa lại, dẫn bọn họ vào trong nhà.

Chu Oánh nhìn thấy bọn họ đi vào, sửng sốt một lúc rồi nói: "Hai vị ca ca ngồi xuống đi."

Nói xong, nàng xác bầu nước ra lần lượt rót cho bọn họ mỗi người một chén nước âm.

Hai người nhìn Chu Oánh cười ngượng ngùng một tiếng rồi nhận lấy chén nước, sau khi ngồi xuống thì uống cạn một hơi.
Bình Luận (0)
Comment