Chương 170: Lưu Ký Điểm Tâm
Chương 170: Lưu Ký Điểm Tâm
Chương 170: Lưu Ký Điểm Tâm
Sau đó hiếu kỳ đi tới, không nghĩ lại nhìn thấy Lưu thị cùng Diêu thị đang ở bên trong cửa hàng mà Cố Thừa Hỉ đang mời chào khách ở cửa ra vào.
Ngẩng đầu nhìn tên cửa hàng một chút, Lưu Ký điểm tâm.
Sau đó lại nghe vài tiếng la, nàng phát hiện bọn họ cũng đang bán điểm tâm hạng sang, như bánh xốp mứt táo, hạt thông bách hợp, ... Chỉ là việc buôn bán chẳng ra sao cả, không có mấy người đến mua.
Sau đó nàng lắc đầu quay người đi về, ở ngay trong trấn nhỏ này, còn ở trong một cửa hàng nhỏ như vậy mà lại bán mấy loại điểm tâm hạng sang thì đúng là không có mấy người bỏ tiền ra mua.
Trên đường nàng lại mua được 2 bộ nội tạng lợn tươi.
Sau khi về đến nhà, nàng bắt đầu cầm hạt đậu, nhưng mà lần này chỉ làm đủ số lượng cho Hồng Vận lâu sử dụng, còn về Đậu Hũ Trúc, nếu như đã lấy ra công thức thì cũng nên dừng cung ứng.
Nghĩ tới đây, nàng cầm một trăm văn tiền sang sát vách, nhìn thấy Điền đại tỷ đang làm quần áo trong nội viện thì tiến lên phía trước nói: "Điền đại tỷ đang làm việc sao?"
"Đệ muội tới, mau vào trong phòng ngồi đi." Điền đại tỷ nói xong thì cuộn vải vóc trong tay lại rồi đặt sang chiếc giỏ bên cạnh.
"Không cần, ngươi cứ làm việc của mình đi, ta cũng chỉ đến đây nói vài câu mà thôi." Chu Oánh nói xong thì đưa cho nàng ấy một xâu tiền xu nói: "Đây là tiền công của Đại Hoa, ta đã bán công thức của Đậu Hũ Trúc cho nên sau này Đại Hoa không cần đến nữa."
"Sao lại bán đi, ta nghe nói Đậu Hũ Trúc được bán rất nhanh? Có phải là có người bắt nạt ngươi không."
"Không có, ta đã đồng ý giúp người khác kinh doanh tửu lâu cho nên không rảnh làm."
"Thì ra là thế, có một công việc cố định cũng tốt." Điền đại tỷ nói đến đây thì dừng một chút nói: "Đại Hoa còn chưa làm đủ một tháng, ta không thể nhận hết số tiền này được."
"Điền đại tỷ cứ lấy đi, đứa nhỏ làm rất tốt, chớ đả kích tính tích cực của đứa nhỏ, nói không chừng sau này còn có thể nhờ nàng." Chu Oánh nói gấp.
Sau đó nói: "Đúng rồi, buổi tối hôm nay, Điền đại ca trở về thì bảo hắn đến một chuyến chúng ta tìm hắn có chút việc."
"Được rồi, đến lúc đó ta sẽ nói cho hắn."
"Vậy ta đây trở về."
"Không chơi một lúc sao."
"Không được, về sau có rảnh lại tới." Chu Oánh nói xong thì quay người về nhà.
Chạng vạng tối, Tiền Tráng cùng Cố Nhị Giang đánh xe bò trở về, nhưng mà cũng không thu được nhiều đậu nành.
Sau khi dỡ hàng xong, Tiền Tráng nói: "Cố gia muội tử, chúng ta đã làm xong việc rồi, chúng ta thực sự không kiếm nổi đậu nành ở khu vực này nữa. Hơn nữa lại tăng một văn, thực sự không có lợi lắm, các ngươi cứ đến cửa hàng mua đi."
"Các ngươi vẫn làm việc, nhưng không cần đi thu đậu nành nữa, từ ngày mai trở đi, các ngươi thu củ cải, cải trắng, bí đao, nếu như gặp cà rốt, cũng chính là củ cải màu đỏ thì nhất định phải mua. Đến lúc đó trực tiếp mang đến Đông Hưng lầu lúc trước, ta sẽ cho người tính tiền cho các ngươi. Nhớ kỹ lúc mua đồ ăn thì chỉ mua loại tươi ngon, không mua loại đông lạnh. Nếu như ta hài lòng thì sau này sẽ giao việc này cho các ngươi."
"Các ngươi muốn mở tửu lâu, phát tài sao?" Tiền Tráng kinh ngạc nói.
Cố Nhị Giang cũng kinh hãi kém chút rớt cái cằm xuống mặt đất.