Chương 169: Đặc Biệt Chuẩn Bị (2)
Chương 169: Đặc Biệt Chuẩn Bị (2)
Chương 169: Đặc Biệt Chuẩn Bị (2)
Sau đó Cố Văn nói: "Nô tài Cố Văn, đã từng đi theo một vị quản sự trong phủ học chữ mấy năm, về phần am hiểu thì có lẽ là chạy nhanh."
"Nô tài Cố Võ xuất thân từ nông hộ, nếu nói về thứ am hiểu nhất thì có lẽ là tay chân chịu khó."
Chu Oánh gật đầu một cái, nhìn có vẻ Cố Văn còn nhỏ hơn Cố Võ nhưng có vẻ Cố Văn thông minh hơn Cố Võ một chút.
Sau đó mang nét mặt khổ sở nhìn về phía ba vị phụ nhân nói: "Lý tẩu tử, ta sẽ trực tiếp gọi là Lý tẩu tử, vẫn sử dụng tên trước đây đi. Còn về hai người các ngươi, người lớn hơn gọi là Xuân Nương, người nhỏ hơn gọi là Thu Nương."
"Nô tỳ Xuân Nương am hiểu làm điểm tâm, có sở trường làm món bún hấp."
"Nô tỳ Thu Nương, lúc trước đã từng mở cửa hàng, am hiểu làm sủi cảo nhất, cũng biết làm mì sợi, xào rau."
Xuân Nương trắng nõn, Thu Nương đen gầy, sau khi ghi nhớ đặc điểm của hai người thì nàng gật đầu nói: "Nếu còn gì cần bổ sung thì nhanh chóng nói ra, nếu không sau này có chuyện gì xảy ra thì cũng đừng trách ta không nể mặt."
Chúng người đưa mắt nhìn nhau, chỉ chốc lát sau ai cũng không tiếp tục mở miệng.
"Lại xác định lại một chút, thật sự không có sao?"
Đám người nghe xong đều lắc đầu.
"Rất tốt, nếu đã như vậy thì ta hy vọng về sau mọi người làm việc với nhau thật tốt, cùng giúp tửu lâu kinh doanh tốt. Nếu sau này ai thể hiện tốt thì mười năm sau ta có thể trả lại sự tự do cho các ngươi. Đương nhiên nếu biểu hiện tốt mà không muốn đi thì ta cũng có thể phụ trách dưỡng lão cho các ngươi." Chu Oánh nói xong thì hỏi: "Còn có cái gì muốn bổ sung không?"
"Chủ nhân thật sự sẽ để cho chúng ta tự do sao?" Lúc này Lý Sinh thấp thỏm nói, Lý tẩu tử nghe xong thì cũng mong đợi nhìn về phía nàng, mặc dù bọn họ không có mong đợi gì nhưng mà con của bọn họ còn nhỏ vẫn có hi vọng trải qua cuộc sống bình thường.
"Ta nói lời giữ lời, tất nhiên sẽ thực hiện đòi hỏi của các ngươi, mọi người có thể làm chứng cho nhau." Chu Oánh nhấc tay nói.
"Cảm tạ chủ nhân." Lý Sinh nghe xong thì dẫn theo nhi tử Lý Duyệt quỳ xuống.
"Tốt, trời không còn sớm nữa, các ngươi cũng dọn dẹp một chút đi, ta đã sớm chuẩn bị chút lương thực rau quả trong phòng bếp, các ngươi nhìn rồi tự chuẩn bị đi, nhất là gia vị. Ngày mai mọi người đều phải thể hiện tay nghề của mình, ta phải căn cứ vào thủ nghệ của các ngươi thì mới bắt đầu chia công việc được, đương nhiên nếu thiếu chỗ nào thì ta cũng sẽ chỉ điểm chỗ đó."
"Cái kia không biết, chủ nhân muốn mở tửu lâu loại nào?" Triệu Thành tò mò hỏi.
"Lấy lẩu, đồ nướng làm chủ, còn có thể phối thêm vài món ăn đặc sản, cho nên ngày mai nhất định phải sử dụng tuyệt chiêu của các ngươi, như vậy thì ta cũng có thể làm được thực đơn." Chu Oánh nói xong thì đưa cho Triệu Thành năm lượng bạc nói: "Nếu thiếu thứ gì thì các ngươi có thể tự đi chuẩn bị, nhớ ghi vào sổ sách là được."
"Tạ đông gia tin tưởng, chúng ta nhất định sẽ dùng hết sức mình." Triệu Thành khom lưng dùng hai tay cầm thỏi bạc nói.
"Các ngươi đi làm việc đi, buổi tối chúng ta không ở đây, các ngươi nhớ đóng kỹ cửa sổ." Chu Oánh khua tay nói.
Sau đó đi một chuyến đến cửa hàng thợ rèn, sau khi xác định có thể hoàn thành đúng hạn thì nàng mới trở về tửu lâu, trên đường vừa vặn gặp Cố Thừa Duệ, sau khi Chu Oánh thu văn tự bán mình thì hai người lại bàn bạc một chút rồi tách ra.
Sau đó Cố Thừa Duệ trực tiếp đến tân dược phô bên kia, mà Chu Oánh thì trở về trong thôn.
Lúc đi ngang qua cửa hàng tạp hóa nghĩ đến trong nhà không có muối cho nên liền đi vào mua một cân.
Sau khi ra ngoài, còn chưa đi được mấy bước thì đã nghe thấy tiếng quen thuộc của Cố Thừa Hỉ, mấu chốt là cậu ấy đang mua đồ.