Chương 168: Đặc Biệt Chuẩn Bị (1)
Chương 168: Đặc Biệt Chuẩn Bị (1)
Chương 168: Đặc Biệt Chuẩn Bị (1)
"Được, lát nữa ta sẽ trực tiếp đến tửu lâu tìm nàng." Cố Thừa Duệ nói xong thì cầm theo văn tự bán mình rời đi.
Mà Chu Oánh thì dẫn một đoàn người trở về tửu lâu nói: "Ngoại trừ nhà chính thì các ngươi có thể tự chọn chỗ ở trong viện này. Ta cho các ngươi một khắc đồng hồ để chọn rồi đến đây tụ tập."
"Vâng, phu nhân." Mấy người nghe xong thì lập tức bàn bạc đến vấn đề chỗ ở.
Chu Oánh thấy bọn họ rất hài hòa thì cũng không xen vào nữa mà xoay người đi đến phòng bếp.
Nếu bọn họ chuẩn bị ở đây thì không phải nên chuẩn bị cho bọn họ chút đồ ăn hay sao.
Có củi, chỉ dựa vào số phế liệu đã tháo ra thì cũng đủ dùng cho năm ngày.
Lương thực, đồ ăn thì lại không có.
Nàng lấy ra 50 câm mì đen, năm mươi cân gạo tấm, 10 cân gà, một túi cao lương, cùng một số đậu ở trong không gian ra.
Đồ ăn có cải trắng, củ cải, cùng với một chút rau khô.
Không có nồi cho nên nàng lấy ra một bộ nồi lúc đó tiện tay lấy ở Kiều gia ra, cuối cùng còn lấy ra 5 chiếc chậu có kích cỡ khác nhau.
Còn về gia vị thì nàng không lấy ra mà định đưa chút bạc cho bọn họ tự đi mua, cũng coi như khảo nghiệm một chút về tài nấu nướng của bọn họ.
Sau đó đi ra ngoài chờ ở trong viện.
Chỉ chốc lát sau, một đoàn người liền trước sau đi ra khỏi phòng, xếp hàng đứng đó chờ nàng nói.
Chu Oánh thấy vậy liền biết những người này đã từng được huấn luyện, cũng đã từng làm việc ở gia đình giàu có.
Bởi vậy trực tiếp hỏi: "Các ngươi tự báo tên, cũng như vấn đề mình am hiểu một chút?"
Đầu bếp do dự lúc trước là người đầu tiên mở miệng nói: "Tiểu nhân là Lý sinh, am hiểu xào rau, nhất là rau xào thịt, đây là món đặc biệt của tiểu nhân. Đây là vợ nô tài..."
Chu Oánh cắt ngang lời hắn ta: "Để tự nàng nói, nếu sống ở trong tửu lâu, cho dù nàng không có tay nghề cũng không cần gặp người nói tiếng người, gặp quỷ nói tiếng quỷ. Nhưng mà nếu có khách nhân hỏi tới nàng thì nàng nhất định phải trả lời vấn đề rõ ràng." Chu Oánh nói đến đây thì nhìn về phía phụ nhân nói: "Điểm ấy không có vấn đề chứ?"
"Không có, không có, lúc trước nô tỳ làm ở trong phòng may, am hiểu cắt may quần áo. Còn về tên, chủ nhân lúc trước đã đổi tên, còn xin chủ nhân ban tên mới." Phụ nhân nói xong thì trực tiếp cúi người hành lễ.
"Xin chủ nhân ban tên." Những người khác phụ họa nói.
Ngay cả đứa bé nam kia cũng phụ họa theo.
Nhưng mà Chu Oánh thật sự không am hiểu việc đặt tên cho nên không thể làm gì khác hơn là hỏi: "Các ngươi đều không có tên sao, nếu như các ngươi có nguyên danh thì cũng có thể giữ nguyên danh?"
"Nô tài Phương Thanh biết chút công phu quyền cước, lúc trước là mã phu trong phủ." Lúc này tiểu tử mạnh mẽ mở miệng nói.
"Nô tài là Triệu Thành, lúc trước phụ trách cơm nước trong phủ lão thái gia, am hiểu nấu canh, nhất là dược thiện." Lúc này đầu bếp nam đứng ra đầu tiên lúc trước mở miệng nói.
"Vậy sao ngươi lại xuất phủ?" Chu Oánh tò mò hỏi.
Người đã từng phục dịch lão gia tử cũng coi như lão nhân trong phủ, cho dù lão gia tử không không trọng dụng thì cũng sẽ không bị bán đến đây.
Nam nhân sửng sốt một chút nói: "Ngài còn nhớ rõ đám quan nô ở chỗ môi giới lúc trước không, nô tài cũng được xem là một nhóm với bọn họ, cũng do chủ nhà xảy ra chuyện cho nên mới bị bán đi."
Chu Oánh hiểu rõ gật đầu một cái, nhìn về phía những người khác, nhưng mà bọn họ cũng không có ai mở miệng.
Trầm tư một lát sau, nàng chỉ vào hai tiểu tử nói: "Vậy các ngươi cứ theo họ ở quê đi, người có tuổi lớn hơn là Cố Văn, người nhỏ tên là Cố Võ. Còn bạn nhỏ kia thì cứ theo tên cha là Lý, tên Duyệt, hy vọng sau này ngươi mãi mãi vui vẻ."
"Tạ phu nhân ban tên." 3 người đồng thanh nói.