Chương 167: Mua Người (3)
Chương 167: Mua Người (3)
Chương 167: Mua Người (3)
"Không có, cũng chỉ có một nhà ba người bọn họ, những người khác đều không phải."
"Vậy là tốt rồi." Chu Oánh đứng lên nói, sau đó quét mắt nhìn đám người một cái nói: "Cho dù nam hay nữ, chỉ cần có trù nghệ thì chủ động đứng ra, trù nghệ mà ta nói không chỉ có riêng là biết làm cơm, ít nhất là phải có tuyệt chiêu trong tay."
Nàng vừa dứt lời thì lập tức có hai nữ một nam đứng ra.
"Không còn sao?" Chu Oánh hỏi lần nữa.
Sau đó lại có một nam nhân đứng ra khỏi đám người, nhưng mà hắn ta có chút do dự, có thể nhìn ra hắn ta đang rất xoắn xuýt.
Chu Oánh trực tiếp chỉ vào hắn ta hỏi: "Có chuyện gì xảy ra với ngươi thế, rốt cuộc là có được hay không?"
"Có thể, lúc trước ta còn là đầu bếp, nhưng mà..."
"Ngươi thấy chúng ta không đáng để trung thành đúng không, ngươi nói xem ngươi đã từng làm đầu bếp ở đâu trước?" Cố Thừa Duệ mở miệng nói.
"Lúc trước có từng làm ở trong một gia đình giàu có tại kinh thành, bởi vì đắc tội với người ta cho nên mới bị bán đi."
"Chúng ta muốn mở tửu lâu, đến cùng là ngươi có muốn đi làm không."
"Mở tửu lâu." Nam nhân nghe xong thì con mắt lập tức sáng lên.
Hắn ta thực sự không muốn vào phủ, nếu vào gia đình hài hòa thì còn đỡ, nếu như có nhiều tranh chấp thì ngày nào cũng phải lo lắng đề phòng, sợ bị người khác lợi dụng.
Nhưng nếu đến nhà quá kém thì hắn ta cũng sợ xúc phạm đến trù nghệ của mình, nếu như có thể vào được tửu lâu thì tất nhiên là tốt nhất.
Nghĩ tới đây hắn ta gật đầu nói: "Làm, nhưng mà phải có vợ và con ta."
Sau khi nói xong thì kéo ra một vị phụ nhân cùng một nam hài khoảng bảy, tám tuổi.
"Được, trước hết đứng sang một bên đi." Chu Oánh quét hai người một cái, sau khi xác định bọn họ sạch sẽ gọn gàng thì gật đầu.
Có hai nam hai nữ, nàng cũng không muốn gọi thêm đầu bếp, sau đó tiến lên chọn ba tiểu tử ăn mặc sạch sẽ gọn gàng nói: "Mã bà bà, chọn mấy người bọn họ."
"Các ngươi là do lão Lưu giới thiệu tới, ta cũng không lừa gạt các ngươi, 3 phụ nhân mỗi người 10 lượng, 5 người lao động khỏe mạnh mỗi người mười hai lượng, đứa bé kia khoảng năm lượng." Mã bà bà nói đến đây thì đếm đầu ngón tay tính toán một chút, nói: "Tổng cộng là chín mươi lăm lượng."
"Mã bà bà, đây là ngài muốn mua bán một lần thôi sao, nếu như ta nhớ không lầm thì cao nhất một vị phụ nhân có thể bán tám lượng bạc, chỉ có đại khuê nữ trẻ tuổi có chút tư sắc thì mới có thể bán đến 10 lượng." Chu Oánh như cười mà không phải cười nói.
Dù sao thì nguyên chủ cũng lớn lên trong đám người tầng lớp dưới, cái khác thì nàng không dám hứa chắc, nhưng mà nàng có thể biết rõ giá cả mua bán hạ nhân.
"Cái này, ngươi cũng biết đấy, bọn họ đều là người có tay nghề, cho nên..." Mã bà bà chê cười nói.
"Nếu nói đến chuyện có tay nghề, vậy thì tuổi tác cùng trạng thái cơ thể thì sao, nể mặt Lưu thúc, mà ta cũng không muốn tranh cãi nhiều, chín mươi lượng được không?"
Mã bà bà chần chờ một chút liền gật đầu nói: "Được, vậy thì chín mươi lượng, về sau nếu có cần thì các ngươi phải nhớ đến lão thân ta."
"Được." Chu Oánh nói xong thì trực tiếp đưa cho bà ta chín thỏi bạc 10 lạng.
Mã bà bà nhận lấy rồi ước lượng, sau đó quay người lấy ra văn tự bán mình của mấy người họ nói: "Về sau có cần thì cứ nói một tiếng, lão thân sẽ để sẵn cho các ngươi."
"Nhất định rồi." Chu Oánh nói xong thì dẫn theo một đoàn người ra khỏi chỗ môi giới, đầu tiên là dẫn bọn họ đến cửa hàng may, may cho bọn họ mỗi người hai bộ bình thường.
Đồng thời cũng chuẩn bị cho mỗi người bọn họ một bộ chăn đêm, đương nhiên cũng gồm vợ chồng bọn họ.
Sau khi ra ngoài, Chu Oánh đưa văn tự bán mình của bọn cho Cố Thừa Duệ nói: "Duệ ca, chàng đến nha môn đăng ký một chút đi."