Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 170 - Chương 173: Thời Gian Ba Năm

Chương 173: Thời Gian Ba Năm Chương 173: Thời Gian Ba Năm Chương 173: Thời Gian Ba Năm
Ngày hôm sau, chờ Điều Gia Vượng lấy hàng xong thì hai vợ chồng Chu Oánh liền đi lên trấn cùng hắn.

Sau khi lên trấn thì cùng tách ra, hai người đi đến tửu lâu một chuyến trước, Cố Thừa Duệ cùng đám người làm quen với nhau một chút rồi đi đến tiệm thuốc.

Mà Chu Oánh thì ở lại bắt đầu kiểm tra thực hư tay nghề của mấy người bọn họ.

Đến phòng bếp, liếc mắt nhìn nguyên liệu bọn họ đã mua, nhìn sắc thịt rất tươi, vừa nhìn liền biết đây là thịt thượng hạng.

Gia vị đã được chuẩn bị rất nhiều, hơn nữa còn phát hiện ra một ít dược liệu mà nàng không biết, ví dụ như địa hoàng cùng xuyên khung, đây đều là vật đại bổ.

Sau đó nhìn về phía Triệu Thành nói: "Triệu Thành, ngươi đi mua dược liệu sao?"

"Đúng vậy, hôm nay tiểu nhân muốn hầm một nồi thập toàn đại bổ thang, cần dùng thịt gà, thịt vịt, mực, thịt ngỗng, dạ dày lợn, sườn lợn, cùng mấy vị thuốc bổ. Người già, sản phụ, người có sức khỏe yếu đều sử dụng được loại này." Triệu Thành gật đầu nói.

"Nghe xong liền biết rất cầu kỳ, vậy ngươi bắt đầu đi." Chu Oánh nói xong thì nhìn về phía chúng nhân nói: "Nếu đã chuẩn bị đủ nguyên liệu thì hãy bắt đầu đi, đều tự mình làm, ta muốn khảo sát tay nghề của các ngươi toàn diện."

"Vâng, chủ nhân." Đám người lên tiếng rồi quay người, đều tự sử dụng nguyên liệu của riêng mình rồi bận rộn.

Lý tẩu tử thì giúp nhóm bếp.

Còn về ba tiểu hỏa tử thì bị nàng phái đi ra tìm những cửa hàng có thể bán ớt với số lượng lớn, đây cũng chính là việc quan trọng nhất khi mở tửu lâu, nhất định phải nhanh chóng giải quyết.

Sau đó Chu Oánh đi về chỗ, ngồi lên chiếc ghế đẩu ở trong viện, nhìn Lý Duyệt đang luyện chữ dưới đất ở trước mặt nói: "Tiểu gia hỏa, ngươi biết chữ sao?"

"Thưa chủ nhân, tiểu nhân biết chữ, nhưng mà không nhiều, là cha cùng nương dạy ta." Lý Duyệt vội vàng đứng dậy hành lễ nói.

"Không cần lễ nhiều như vậy, cứ ngồi xuống nói chuyện là được." Chu Oánh kéo cậu bé ngồi xuống, cúi đầu nhìn chữ mà cậu bé viết, cũng chỉ là những họ đơn giản.

Tượng, Chu, Vương, Hà, Hoa, Thạch, ...

Sau đó hỏi: "Cha mẹ ngươi có biết nhiều chữ không?"

"Không rõ lắm, nhưng mà cha ta có thể viết những cái tên thông dụng còn mẹ ta thì kém một chút."

"Vậy ngươi thích học chữ không?"

"Thích, lúc trước khi ở trong phỉ, tiểu nhân rất hâm mộ thư đồng Đông Tử ca ca, hắn đi theo thiếu gia cho nên được học rất nhiều chữ."

"Phải không, vậy ta cho ngươi đi học thì sao, ta cho ngươi thời gian ba năm, nếu như ba năm sau mà ngươi được phu tử tiến cử thì ta sẽ trả cho ngươi sự tự do, để ngươi tiếp tục đi học."

"Có thật không?" Lý Duyệt vui mừng nói, sau đó lại lắc đầu nói: "Không được, tiểu nhân là hạ nhân, phải làm việc."

"Ngươi thì làm được bao nhiêu việc, cùng lắm là nhóm được chút lửa. Như vậy đi, lúc nào ngươi về nhà thì giúp làm việc, bình thường thì đi học, nhưng mà ta sẽ không cho ngươi tiền tháng, như thế nào?"

"Tiểu nhân, tiểu nhân..." Lý Duyệt vừa mừng vừa sợ, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải.

Cuối cùng lúng ta lúng túng nói: "Cái kia, cái kia tiểu nhân phải bàn bạc với cha mẹ một chút."

Sau khi nói xong thì đứng dậy kích động chạy vào phòng bếp, kích động nói cho Lý Sinh biết quyết định của Chu Oánh.

Lý Sinh nghe xong thì kinh hãi thiếu chút là cắt vào tay, nhìn thấy Chu Oánh đang cười đi vào thì khó có thể tin mà hỏi: "Chủ nhân, hắn, hắn nói thật sao?"

"Tất nhiên, hắn còn nhỏ cũng không làm được gì, không bằng để hắn đi đọc 3 năm, nếu như phu tử có thể đề cử hắn tham gia khảo thí thì ta sẽ cho hắn sự tự do để hắn đi khảo thí. Nếu không thì sau khi biết chữ cũng có thể quay về tửu lâu hỗ trợ, nhưng mà hắn sẽ không có tiền tháng."

"Phải, phải, cảm tạ chủ nhân, rất đa tạ chủ nhân, đây là ngài đã cho hắn một đường ra." Lý Sinh liên tục gật đầu, đồng thời càng cúi eo thấp hơn, chỉ thiếu chút nữa là quỳ xuống.
Bình Luận (0)
Comment