Chương 178: Khai Trương (1)
Chương 178: Khai Trương (1)
Chương 178: Khai Trương (1)
"Vậy thì thử hiệu quả xem." Chu Oánh nói xong thì đi vào phòng chứa đồ tìm sơn.
Sau khi pha đúng tỷ lệ, nàng trực tiếp lấy bàn chải quét vào một tấm, không ngờ là hiệu quả cũng không tệ lắm, ngay cả chữ viết cũng không bị ảnh hưởng.
Sau đó bôi lên hết thẻ hội viên rồi hong khô, sau khi làm xong thì nàng cất hết.
Sáng sớm hôm sau, bởi vì không cần làm đậu hũ cho nên hai người thay đồ mới và mang theo đồ nấu lẩu mà Chu Oánh đã chuẩn bị ra ngoài.
Sau khi đến tửu lâu, mấy người Tôn Hoành Lương đã chuẩn bị xong, thậm chí còn phủ tấm lụa đỏ lên trên tấm biển hiệu, hai người tiến lên nói khách sáo vài câu, cũng không ở lại phía trước lâu mà giao toàn quyền buổi khai trương cho Tôn Hoành Lương.
Đến hậu viện, Chu Oánh đi về phía Phương Thanh đang cắt thịt: "Phương Thanh, ngươi làm xong chuyện mà ta bảo chưa?"
"Thưa chủ nhân, đã làm xong rồi, hẳn là bọn họ sắp đến đây." Phương Thanh vừa mới nói xong thì cửa sau liền bị gõ.
Lập tức tiến lên mở cửa, sau đó liền thấy mấy tên ăn mày choai choai đi đến, nhìn thấy hắn ta thì hỏi: "Phương đại ca, chúng ta tới rồi, chuyện mà ngươi nói có chắc chắn không."
"Tất nhiên là chắc chắn, mỗi người hai cân gạo trắng." Phương Thanh nói xong thì nhìn về phía Chu Oánh nói: "Chủ nhân của chúng ta cũng đang ở đây, không tin thì các ngươi có thể hỏi nàng."
"Đúng vậy, đã nói một người hai cân thì tức là một người hai cân, nếu không thì bây giờ cho các ngươi." Chu Oánh tiến lên phía trước nói.
"Không cần, nhưng mà có thể đổi thành mì đen không, như vậy thì chúng ta sẽ ăn lâu hơn một chút."
"Không vấn đề, một người ba cân mì đen, sau đó sẽ cho các ngươi một cân mỡ lợn."
"Cứ quyết định như vậy đi." Người dẫn đầu nghe xong thì lập tức đồng ý, sau đó quay người lôi kéo Phương Thanh muốn đi truyền đơn, dáng vẻ như chỉ sợ nàng đổi ý.
Chu Oánh cười cười không nói gì, mà cầm phần thịt bò đã được cắt lên rồi đến phòng bếp chuẩn bị nguyên liệu nấu lẩu, nhưng mà bởi vì người ở đây rất ít ăn cay cho nên nàng chỉ làm hơi cay.
Đồng thời còn nấu một nồi canh xương nấm.
Lại thêm phần xương dê của Triệu Thành bên kia, nàng cảm thấy đã đủ dùng, còn các món canh còn lại thì nên được đưa ra từ từ, nếu không thì sẽ không có gì mới lạ.
Sau khi xào kỹ thì nàng chuẩn bị đồ chấm.
Còn về Cố Thừa Duệ thì giám sát việc xiên thịt, sau khi xác định bọn họ làm tốt thì lại đi hỗ trợ cắt thịt dê.
Rất nhanh mấy tên ăn mày nhỏ đã cầm tờ đơn đi ra đường, nhưng mà mấy người bọn họ cũng có ánh mắt chỉ chọn những người ăn mặc đẹp.
Buổi trưa còn dư lại bao nhiêu thì đi đến Vân Sơn học viện trên trấn, bên trong đều là tú tài, cũng là chỗ có nhiều người có tiền nhất.
Đồng thời, sau khi Tôn Hoành Lương thì đã bắt đầu mang dẫn nhóm tiểu hỏa kế đi làm việc, Lưu chưởng quỹ cũng nhanh chóng xách theo hạ lễ tới cửa, tiếp theo là Lạc đại phu.
Sau đó là trưởng tộc, tộc lão cùng trưởng thôn, còn có cha Cố cùng Cố nhị thúc.
Cuối cùng chính là Thường Thuận, còn về Lão Ngụy thúc, mặc dù đã mời nhưng mà ông ấy không thích ra mặt cho nên cũng không có tới.
Sau khi cha Cố cùng Cố nhị thúc đi vào nhìn thấy tửu lâu lớn như vậy thì nét mặt tương đối phức tạp, ai có thể ngờ là người bọn họ vứt bỏ lại có bản lĩnh quản lý một tửu lâu lớn như vậy chứ.
Nếu biết trước thì cho dù lúc đó có nói gì thì bọn họ cũng sẽ không đi bước kia.
Sau khi một đoàn người trong thôn ngồi xuống, Cố nhị thúc nhìn về phía trưởng tộc hỏi: "Đại ca, ngươi biết ai thuê Chu Oánh không, tửu lâu lớn như vậy chắc chắn có bối cảnh."
"Các ngươi cũng không biết thì làm sao mà ta biết được, có đồ ăn ngon thì cứ ngoan ngoãn ngồi đó ăn là được." Trưởng tộc cảnh cáo nói.