Chương 179: Khai Trương (2)
Chương 179: Khai Trương (2)
Chương 179: Khai Trương (2)
Dù sao thì lễ khai trương cũng là lễ lớn, nếu bọn họ dám gây chuyện thì ông ấy chắc chắn sẽ uốn nắn bọn họ một trận.
Cha Cố cùng Cố nhị thúc là người không có thể diện, nhưng mà ông ta cũng không ngốc, nhìn thấy vợ chồng lão tam phát triển không ngừng thì làm sao bọn họ dám đến cửa tìm phiền toái.
Nếu như có việc thì cũng chỉ nên âm thầm đến bàn bạc thôi đúng không.
Kế tiếp là mấy hàng xóm láng giềng ở trong con phố khác, lúc sắp đến thời điểm khai trương thì Chu Hoài Minh mang theo mấy vị quan viên trong huyện và trên trấn đến.
Nhìn thấy Tôn Hoành Lương thì sửng sốt một chút nói: "A, là ngươi sao, các ngươi..."
Nói đến đây đột nhiên nhớ tới chuyện lúc trước Cố Thừa Duệ dặn dò, hắn ta lập tức sửa lời nói: "Phải gọi là đầu bếp sao?"
"Ngài cứ gọi là Chu chưởng quỹ."
"Đúng đúng rồi, gọi Chu chưởng quỹ cũng được, hôm nay ta dẫn mấy vị khách đến cho hắn, bảo nàng ra làm quen một chút."
"Ngài chờ chút." Tôn Hoành Lương nói xong thì quay người chạy về phía bếp, gọi Chu Oánh lên, đồng thời Cố Thừa Duệ cũng đi theo ra ngoài.
"Chu đại nhân /Chu huynh." Vợ chồng hai người tiến lên hành lễ.
"Không phải người lạ, trăm năm trước chúng ta đều cùng một nhà, cứ gọi ta là Chu đại ca cho dễ nghe." Chu Hoài Minh chỉ Chu Oánh nói.
Sau đó chỉ sang một vị nam nhân trung niên để râu cá trê ngồi ở bên cạnh nói: "Đây là huyện lệnh mới nhậm chức ở huyện chúng ta, Khổng đại nhân, cũng là tiến sĩ năm nay."
"Dân phụ /Thảo dân gặp qua Khổng đại nhân." Hai vợ chồng lập tức hành lễ nói.
"Hai vị không cần phải khách sáo, bản quan là có thể đi theo Chu đại nhân tới ăn thức ăn ngon thì cũng phải nhờ các ngươi đề cử." Khổng đại nhân cười tiến lên nâng một cái nói.
Chu Hoài Minh tiếp tục giới thiệu huyện thừa mới với bọn họ, là một nam nhân cao gầy bốn mươi mấy tuổi có râu cá trê, cũng là một trong số không nhiều cử nhân của huyện lệnh tên là Bạch Cảnh Bình.
Tiếp theo là hai vị chủ bạc cùng sư gia.
Cuối cùng chính là trưởng trấn Điền Kính Trung, cũng chính là trạm trưởng chỗ này, là nam nhân bốn mươi mấy tuổi, nhưng mà cái bụng to như phụ nữ có thai.
Sau khi giới thiệu xong thì Tôn Hoành Lương ở một bên lo lắng chờ đợi lập tức đi tới nói: "Đến lúc Chu chưởng quỹ khai trương rồi, ngài xem..."
"Vậy thì bắt đầu đi." Chu Oánh nói xong thì nói với Chu Hoài Minh: "Chu đại ca có muốn vén tấm màn lên không."
"Được đấy, vậy thì làm cùng Cố lão đệ." Chu Hoài Minh gật đầu một rồi đi ra ngoài cùng Cố Thừa Duệ.
Những người khác thấy vậy thì cũng vội vàng đi theo ra ngoài.
Tôn Hoành Lương thấy vậy thì lập tức sắp xếp nhóm tiểu hỏa kế ở phía ngoài bắt đầu nã pháo, mà Chu Oánh thì cũng bảo đám người rải kẹo được gói trong giấy dầu mà nàng đã chuẩn bị từ trước.
Ngay khi tiếng pháo vang lên, Cố Thừa Duệ cùng Chu Hoài Minh mỗi người kéo một bên dây lụa đỏ xuống, tấm biển màu đen 'Dương Vị Cư' nhanh chóng xuất hiện trước mặt mọi người.
Hơn nữa ở hai bên đầu đuôi còn được vẽ hình dê và bò hoạt hình.
Mọi người nhìn thấy thì mắt đều sáng lên, đám trẻ con ở một bên cũng đều reo hò.
Sau khi ồn ào một hồi, Tôn Hoành Lương đứng lên phía trước, đầu tiên là tỉ mỉ cảm ơn mọi người, sau đó giới thiệu hôm nay giảm giá 50% cùng với chuyện thẻ hội viên: "Ở đây có những món ngon độc nhất mang lại cảm nhận không giống nhau, hoan nghênh các vị thân bằng hữu tới Dương vị cư nếm thử."
"Hóa ra chữ kia đọc là shan, ta thực sự không biết." Trong đám người có người đột nhiên nói.
"Có vẻ chữ này cũng có liên quan đến dê bò, chúng ta đi nếm thử xem khác nhau như thế nào, chẳng lẽ bọn họ còn có thể làm ra hoa sai." Người bên trái hắn ta nói.
"Vậy thì đi thôi, dù sao thì hôm nay cũng giảm 30%, về sau nhiều lắm thì cũng chỉ giảm 10%, có tiện nghi không chiếm thì phí." Người bên phải hắn ta nói.