Chương 183: Hối Hận
Chương 183: Hối Hận
Chương 183: Hối Hận
Bên này sau khi hai vợ chồng về nhà, Cố Thừa Duệ lên giường còn Chu Oánh thì tiến không gian, nhanh chóng nấu bánh canh cho Nhị Tráng, bên trong còn nấu hai cái xúc xích giăm bông.
Nhị Tráng ăn cơm nóng hầm hập thì mới không kêu nữa.
Sau đó hai vợ chồng lần lượt đi vào không gian ngâm nước nóng rồi mới ra khỏi không gian đi ngủ.
Ngày hôm sau, hai vợ chồng ăn cơm xong liền dọn dẹp sơ qua trong nhà sau đó dắt Nhị Tráng, cùng Điền Gia Vượng đi lên trấn.
Lại là một ngày bận rộn, nhưng mà bởi vì không giảm giá cho nên nhân số đã giảm đi, nhưng ngày nào cũng thu vào hơn 200 lượng, điều này khiến Chu Oánh nhẹ nhàng thở ra, nếu không thì nàng thực sự không nuôi nổi nhiều người như vậy.
Còn bình quân có 4 con dê, một nửa con bò là có thể chống đỡ được.
Những ngày tiếp theo càng ổn định, Chu Oánh cũng càng ngày càng ít làm việc, ngoại trừ chút nguyên liệu cùng đồ chấm thì nàng đã không cần ra tay nữa.
Mà chuyện cắt thịt đã được Lý tẩu tử nhận, nhưng vì không muốn gặp phiền phức cho nên nàng tìm loại sơn đen bảo vệ môi trường sơn vào máy cắt thịt.
Chớp mắt nửa tháng đã trôi qua, việc buôn bán của tửu lầu cũng vào quỹ đạo, nhưng mà tiệm thuốc của Cố Thừa Duệ lại càng ngày càng bận rộn.
Hôm nay chạng vạng tối Chu Oánh mang theo Nhị Tráng về nhà, mới vừa vào thôn thì đã thấy cha Cố đang đi dạo ở cửa nhà họ.
Sau khi nhìn thấy nàng thì trực tiếp đứng ở nơi đó, Chu Oánh liền biết đây là ông ta đang đặc biệt chờ mình, hoặc có lẽ là Cố Thừa Duệ.
Ngơ ngác một chút vẫn đi tới nói: "Phụ thân, chưa nghỉ ngơi sao?"
Cha Cố gật đầu một cái, gượng cười trả lời: "Tại sao lại chỉ có mình ngươi trở về, lão tam đâu?"
"Hắn còn đang khám bệnh tại nhà, buổi tối có lẽ sẽ ở lại tiệm thuốc bên kia."
"Một mình ngươi vừa đi vừa về không an toàn, về sau nếu như tối muộn thì cũng đừng quay về nhà." Cha Cố nói.
"Ta biết, phụ thân, vậy ngài làm việc đi, con dâu này liền trở về." Chu Oánh nói xong thì dẫn theo Nhị Tráng đi về nhà.
Cha Cố muốn nói lại thôi một phen, cuối cùng vẫn không gọi nàng lại.
Mà sau khi Chu Oánh đi xa thì trong lòng còn đang lẩm bẩm, không biết lần này cha Cố tìm bọn họ là vì chuyện gì, chẳng lẽ là vì mượn bạc.
Sau đó nàng lại lắc đầu quên đi chuyện này.
Về đến nhà, nàng trực tiếp đi vào cửa, sau khi cho Nhị Tráng sang một bên thì Chu Oánh vào không gian nấu cháo gà rồi cho Nhị Tráng nửa bát, còn bản thân thì ăn trứng xào cà chua.
Sau khi ăn xong thì bắt đầu bận rộn ở trong không gian.
Đầu này, cha Cố sau khi về nhà, Lưu thị hỏi vội: "Lão gia, sao rồi, bọn họ đã đồng ý chưa?"
Cha Cố lắc đầu nói: "Chỉ có Chu Oánh trở về, ta không muốn mở miệng."
"Lão gia, người biết làm cơm chính là Chu Oánh không phải lão tam." Lưu thị nói.
"Ngươi muốn lấy đồ ở trong tay con dâu, nhưng ta không mặt dày như thế." cha Cố tức giận liếc nhìn bà ta.
"Nếu không thì ngày mai đến tiệm thuốc tìm lão tam đi, nếu không cửa hàng nhỏ kia của chúng ta thực sự không chống đỡ nổi." Lưu thị chê cười nói.
"Vậy thì ngày mai rồi nói sau, ăn cơm." Cha Cố nói xong thì trực tiếp ngồi xuống trước bàn.
Lưu thị thấy vậy thì không thể làm gì khác hơn là để Tôn thị cùng Quách thị bày cơm.
Ngày hôm sau, sáng sớm cha Cố đã tìm được đến hiệu thuốc, kết quả lại bị thông báo đến tửu lâu, không thể làm gì khác hơn là nhắm mắt tìm tới.
Lúc đi tới, hai vợ chồng còn đang ăn điểm tâm ở trong phòng, Cố Thừa Duệ sửng sốt một chút rồi hỏi: "Cha, ăn chưa, nếu chưa ăn thì ăn một chút đi."
"Ta ăn rồi, các ngươi mau ăn đi, ta đến chỗ kia chờ ngươi." Cha Cố nói xong thì đi ra hành lang.