Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 190 - Chương 193: Quà Tết (3)

Chương 193: Quà Tết (3) Chương 193: Quà Tết (3) Chương 193: Quà Tết (3)
Sau khi do dự một lúc thì lại lấy thêm năm cân đậu phụ khô cay và hai vò rượu thuốc quý nhất tửu lâu, còn viết ra cách hâm nóng vịt quay và cách ăn rồi mang tất cả đến Hồng Vận Lâu.

Sau khi rời khỏi Hồng Vận Lâu, nành cũng không vội quay về, đi dạo một vòng trên đường phố, lúc này phát hiện trên đường thật sự có rất nhiều quầy hàng nhỏ.

Không chỉ có nhiều trái cây hơn mà còn có người bán thịt dê, thịt bò, chẳng qua là số lượng rất ít nhưng xung quanh lại có rất nhiều người.

Còn có hoa quả khô và các loai kẹo, điểm tâm nữa.

Ngoài ra còn có cá đông lạnh, chủ yếu là cá hoa vàng nhỏ, cá thu và cá hố.

Không ngờ là Cố nhị thúc lại dẫn theo Cố Thừa Hỷ bày quầy hàng bán điểm tâm trên đường.

Chủ yếu là bán mấy món mà bọn họ đã cho ông ta công thức như bánh táo, bánh xốp vàng, nếu như đoán không nhầm thì còn có bánh gạo nhỏ.

Đương nhiên là cũng có loại đắt tiền, nhưng mà đều được quấn lại bằng vải.

Vốn dĩ muốn trực tiếp đi qua, nhưng mà thấy Cố nhị thúc nhìn sang nên đành phải đi tới, nói: "Nhị thúc mở quầy hàng sao, buôn bán thế nào?"

"Cũng ổn, tốt hơn so với mấy ngày trước. Sao ngươi lại có thời gian ra ngoài dạo phố thế"

"Không phải sắp đến Tết rồi sao? Ra ngoài dạo xem và mua một vài món chuẩn bị cho quà năm mới."

"Đúng nhỉ, hôm nay cũng đã mười sáu rồi, cũng đến lúc nên chuẩn bị rồi." Cố nhị thúc nói đến đây thì nói tiếp: "Ngươi vẫn chưa thử qua tay nghề của dì Lưu và nhị thẩm của ngươi đúng không, để ta gói một ít cho ngươi."

"Không cần đâu nhị thúc, ngài hãy giữ lại để bán đi." Chu Oánh vội vàng ngăn cản ông ta và nói.

Sau đó chỉ vào chiếc bánh xốp màu vàng, nói: "Cái bánh xốp này nhìn chỉ có một màu duy nhất, có thể trang trí thêm một ít nho khô lên giữa bề mặt, chà là khô hoặc đậu đỏ cũng được.

"Đúng nhỉ, lát về ta sẽ nói với bọn họ." Cố nhị thúc sửng sốt một chút rồi gật đầu đồng ý.

"Vậy ta đi đây, các ngươi cũng đang bận rộn mà." Chu Oánh nói xong thì nhìn về phía Cố Thừa Hỷ đang co ro trong giá lạnh, nói: "Cố Hỷ, trời lạnh thì đứng lên đi tới đi lui đi, càng ngồi thì sẽ càng lạnh hơn đấy."

"Ta hiểu rồi tam tẩu." Cố Thừa Hỷ ngẩng đầu nói.

Chu Oánh sửng sốt trong giây lát sau khi nhìn thấy gương mặt nẻ da của cậu, nhưng mà nàng không nói gì cả, chỉ đi chọn hoa quả khô, cá hố và cá chiên bé.

Sau khi chọn mua xong thì vội vàng quay thẳng về tửu lâu.

Buổi chiều thì cá đông lạnh và hoa quả Cố Thừa Duệ mua cũng được đưa tới, Chu Oánh trực tiếp cất hết vào trong nhà kho.

Buổi tối, Chu Oánh không cho Đại Hoa quay về mà để cho cô bé ở cùng với Thu Nương Xuân Nương, cố gắng làm thêm nhiều điểm tâm hơn để nàng làm quà tặng.

Ngày hôm sau, sau khi chuẩn bị xong hết quà thì Tôn Hoành Lương và Cố Thừa Duệ lấy danh nghĩa của Thiên Vị Cư đi tặng quà.

Còn nàng thì mang theo hai cân điểm tâm, hai cân hoa quả khô, hai cân thịt bò, hai cân thịt dê đi tặng cho những cửa hàng trong khu vực có quan hệ khá tốt.

Đương nhiên, ba ngày sau cũng có rất nhiều quà đáp lễ, cơ bản là các cửa hàng gần đó đều tặng những gì mà họ bán, cộng thêm một ít hoa quả hoặc hoa quả khô.

Còn đồ mà đám người huyện lệnh tặng lại thì tốt hơn, huyện lệnh tặng lại một bộ văn phòng tứ bảo rất tốt và hai xấp vải tơ lụa, hai hộp điểm tâm quý nhất ở thị trấn và một bộ trang sức bằng vàng.

Còn những người khác thì chủ yếu là vải và các loại trái cây khác nhau, có một số bộ trang sức bằng bạc và có rất nhiều son phấn.

Lạc đại phu thẳng thắn nhất, tặng cho Cố Thừa Duệ một bộ ngân châm, cho Chu Oánh hai hộp dầu rắn để bôi tay và một cặp vòng vàng.

Cuối cùng, người tặng nhiều nhất chính là Lưu chưởng quầy.
Bình Luận (0)
Comment