Chương 195: Quà Tết (5)
Chương 195: Quà Tết (5)
Chương 195: Quà Tết (5)
Cuối cùng chính là Cố gia, nàng chọn hai phần tơ lụa bình thường, cho một nhóm nam nhân mặc tơ lụa màu xám đậm hoa râm, cùng với một nhóm lão nhân mặc màu xanh sẫm, đương nhiên nam nhân cũng có thể mặc.
Sau khi chần chừ một chút, nàng cho bọn họ thêm một cái giò heo.
Cố Thừa Duệ thấy vậy cười nói: "Nàng muốn trực tiếp tránh đám người Lưu thị sao?"
"Người ta nếu không chê, cũng có thể mặc đúng không, hoặc là qua vài năm cũng có thể mặc." Chu Oánh nhàn nhạt nói.
Nói thật nếu không phải tặng nguyên liệu cho trưởng tộc cùng thôn trưởng, không để thôn bên kia bị quá mất mặt trong thôn, nàng thật đúng là không có ý định tặng đồ cho bọn họ.
Nhưng nếu chỉ không đưa chi Lưu thị và Diêu thị thì cũng không thích hợp, chỉ có thể để cho bọn họ tự làm tự ăn.
"Nàng có lễ vật cần tặng thì ta đi tặng cùng nàng hay là ta tự đi?"
"Trong tộc bốn vị tộc lão thì chàng đi tặng lễ đi, trưởng tộc, thôn trưởng cùng nhà cũ bên kia thì ta đi cùng chàng."
"Được, vậy ta tự đi trước, nàng nấu cơm đi, sau khi ăn xong chúng ta lại đến ba nhà bọn họ." Cố Thừa Duệ nói xong xách một phần lễ vật ra cửa.
Mà Chu Oánh thì xoay người đi nấu cơm.
Sau khi ăn xong, hai người bỏ đồ vật vào không gian rồi ra cửa, trước hết bọn họ đến nhà thôn trưởng, họ đến lúc cả nhà bọn họ đang ăn cơm, hai người khách sáo nói vài câu, tặng lễ vật rồi trở về.
Tiếp theo là đến nhà trưởng tộc, người nhà trưởng tộc đã ăn cơm xong, chỉ có trưởng tộc và Vương thị ngồi trong phòng nói chuyện phiếm, sau khi hai người đi vào, Cố Thừa Duệ trực tiếp tiến lên nói: "Đại bá, trước tiên ta tới chúc mừng năm mới người."
"Được được, mau ngồi đi, lão bà tử, pha trà cho bọn họ." Trưởng tộc nhìn bọn họ mang theo lễ vật thì hài lòng nói.
Đương nhiên ông ta cũng không phải nhất định phải nhận quà của bọn họ, mà là đây là lần đầu tiên bọn họ tới nhà chúc Tết, nếu bọn họ có mang lễ vật, cũng chứng tỏ bọn họ tôn trọng ông ta như thế nào.
"Ôi, các ngươi ngồi đi." Vương thị đứng dậy cười chào hỏi.
"Đại nương, thứ này ăn người vẫn nên bỏ ra khỏi túi đi, hơn nữa đây là thịt, đừng để nó chảy nước." Chu Oánh nói xong thỉ để mấy chất liệu tơ lụa để trên bàn, đưa toàn bộ những thứ khác cho bà ta.
"Ôi, các ngươi ngồi đu, ta lập tức trở lại ngay." Vương thị tiếp nhận đồ vật sau đó liền đi ra cửa.
Rất nhanh liền pha một bình trà vào, rót cho bọn họ mỗi người một chén.
Kế tiếp cũng chính là lời khách sáo, trưởng tộc hỏi cuộc sống của bọn họ, có cần hỗ trợ hay không, vân vân.
Hai người tất nhiên là trả lời cho tốt.
Chờ bọn họ uống xong một chén trà vào bụng rồi muốn đi, trưởng tộc cười mỉa nói: "Oánh nha đầu, tửu lâu các ngươi, mỗi ngày đều bán thịt bò thịt dê, có thể đến đêm ba mươi chỗ các ngươi mang dư ra một cái đầu trâu mang đến tế tổ hay không nhỉ?"
"Đến lúc đó ta sẽ trả theo giá chợ thịt, trả cho ngươi một lượng bạc."
"Hai ngày nay tôi đi chợ thịt một vòng, thứ này rất đắt hàng."
"Chỉ cần đầu trâu thôi sao?" Chu Oánh hỏi xong lắc đầu nói: "Bạc thì thôi, chúng ta..."
Không đợi nàng nói xong trưởng tộc đã ngắt lời: "Chỉ cần đầu trâu, bạc nhất định phải đưa, đại sự trong tộc không phải là sự tự nguyện."
"Vậy được, chúng ta nghỉ từ ngày hai mươi tám, trễ nhất là ngày hai mươi chín sẽ đưa tới cho người."
"Được, may mà có ngươi, nếu không việc này thật sự không dễ làm."
"Vậy mọi người nghỉ ngơi đi, chúng ta vẫn nên đến bên kia một chuyến."
"Đi đi, đến đó nói chuyện đàng hoàng, nếu bọn họ không biết điều mà đưa ra yêu cầu vô lý, các ngươi nói cho ta biết, ta tới xử lý bọn họ."
Chu Oánh cười cười không trả lời, chỉ cùng Cố Thừa Duệ đi ra ngoài.