Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 226 - Chương 229: Phản Công

Chương 229: Phản Công Chương 229: Phản Công Chương 229: Phản Công
"Chết tiệt, tin tình báo này quá tệ, ai nói đây chỉ là một đại phu có chút thân thủ? Tốc độ này của hắn còn mạnh hơn cả chúng ta." Một người trong số họ thở hổn hển khi bám vào cái cây lớn nói.

"Chúng ta quả thực đã kinh địch rồi, nếu sớm biết, chúng ta sẽ đợi đến gần rồi mới ra tay." Tên còn lại ảo não trả lời. Hắn ta vừa nói dứt lời, choáng váng một lúc rồi ngã thẳng xuống đất.

Tên còn lại nhìn thấy cảnh này bị dọa sợ, vừa định bước tới kiểm tra thì đột nhiên cảm thấy sau lưng đau nhức, sau đó nhanh chóng ngã đè lên người tên kia. Sau đó, Cố Thừa Duệ ném vòng cỏ trên đầu đi, bò ra khỏi bãi cỏ.

Sau đó hắn tiến lên cất hai cây kim đi, rồi lục soát trên người hai bọn chúng, cuối cùng tìm được năm lạng bạc vỡ, tổng cộng chín mươi lạng bạc và hai con dao găm, nhưng lại không tìm thấy bất kỳ đồ vật gì có thể chứng minh thân phận của bọn chúng. Nhưng thế cũng tốt, hắn có thể quang minh chính đại chiếm hữu mọi thứ.

Sau khi thu dọn đồ vật xong thì ngồi sang một bên, nghĩ xem nên xử lý bọn chúng như thế nào mới tốt, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng dùng con dao găm của bọn chúng đâm vào đùi từng người một, thấy bọn chúng không có phản ứng thì mới thở phào nhẹ nhõm.

Còn về việc họ có chảy máu đến chết hay bị thú rừng ăn thịt cũng không phải việc của hắn. Trên đường xuống núi, hắn rất mừng vì đại lục này không có thứ gọi là nội công, nếu không, hôm nay hắn sợ là mình không thoát khỏi cái chết, chính là không biết hai người này là do ai phái đến. Nghĩ đi nghĩ lại, chỉ có thể là do Kiều Lan Sinh của Kiều gia làm, xem ra hắn phải nhanh chóng nhắc nhở nương tử của mình mới được nghĩ đến đây, hắn lập tức tăng tốc. Điều hắn không biết là, hắn đi chưa được bao xa, thì có thêm hai người nữa xuất hiện ở đó, tuy nhiên, hai người này không nhân từ bằng Cố Thừa Duệ, trực tiếp kéo hai người kia ném vào núi cho sói ăn. Ở đầu này, Cố Thừa Duệ trở lại y quán thì trời cũng đã gần tối rồi, sau khi giao nộp tiền chẩn trị, liền trực tiếp lên xe ngựa nhanh chóng đến Tửu lâu. Trùng hợp là mấy người Tiền Tráng cũng có mặt ở đó, nên cả đoàn người cùng nhau trở về nhà. Về đến nhà, dùng bữa xong, Cố Thừa Duệ nói với Chu Oánh chuyện mình đang bị truy sát:"Nha đầu, sau này nàng tuyệt đối không được ra ngoài một mình, thêm nữa, khi ra ngoài nhớ chuẩn bị tốt đồ phòng thân."

"Vậy chàng không bị thương chứ?" Chu Oánh vội vàng nhìn hắn hỏi.

"Vậy thì không có, ta căn bản là không có để cho bọn họ đến gần." Cố Thừa Duệ lại nhắc nhở nàng: "Nhớ kỹ, sau này tuyệt đối không bao giờ ra ngoài một mình."

"Ta biết rồi, chủ yếu vẫn là chàng, cũng lắm thì ta ở đây có thể mang người vào không gian rồi giết chết bọn họ."

"Ừm, nhưng khi sử dụng không gian nhất định phải cẩn thận, nếu không để người khác phát hiện thì sẽ rắc rối."

Hai người thu dọn một chút, sau khi Cố Thừa Duệ chẩn trị cho ba bệnh nhân xong, thì hai người tiến vào không gian, đầu tiên là chuẩn bị lại đồ vật phòng thân, sau đó trực tiếp lại bận rộn. Lưu chưởng quỹ ở Trấn Thượng cũng biết được việc Cố Thừa Duệ bị truy sát thông qua hai thuộc hạ của mình, sau đó thở dài nói:

"Việc gì đến rồi cũng phải đến, tiếp theo đây các ngươi nhất định phải bảo vệ an toàn cho hai phu thê họ. Nhưng nếu hai người họ có thể ứng phó được, thì các ngươi cũng làm như hôm nay, giúp họ dọn dẹp là được. Tất nhiên nếu có thể phản công thì là tốt nhất, nhưng nhất định phải cẩn thận, nhớ rằng cùng khấu mạc truy*."

* Cùng khấu mạc truy: có nghĩa là giặc tới đường cùng thì chớ nên đuổi theo; tránh khỏi chúng bị bức bách quá thành liều mạng; rất nguy hiểm.

"Hiểu rồi, Lưu thúc, vậy chúng thuộc hạ xin cáo lui." Hai người trịnh trọng gật đầu nói.

"Đi đi, mỗi người đi xuống nhận hai lượng bạc ban thưởng." Lưu chưởng quỹ gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment