Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 256 - Chương 260: Chuyện Vui

Chương 260: Chuyện Vui Chương 260: Chuyện Vui Chương 260: Chuyện Vui
"Đây chính là chuyện lớn đáng vui, gia đình nhà người ta như thế nào?"

"Là tẩu tẩu Thừa Ân nhà đại bá ngươi giới thiệu cho, chính là một tiểu địa chủ giàu có. Trong nhà có hai huynh muội, có hơn một trăm mẫu ruộng, nó nói đây là đứa con thứ hai của gia đình này."

"Vậy là cũng rất tốt rồi, ngày mốt chúng ta nhất định sẽ đến."

"Được, vậy ngươi cứ làm việc của mình đi, chúng ta..." Kiều thị còn chưa nói xong, đã nhìn thấy hai chiếc xe ngựa chậm rãi đi vào thôn.

Hai người lập tức đứng qua một bên, chờ xe ngựa đi qua, Kiều thị nói: "Tám phần là đại tỷ của ngươi đã quay về rồi."

"Đại tỷ, người là nói Tử Di tỷ?

"Đúng vậy, người đánh xe ngồi ở phía trước ta còn nhớ rất rõ, năm kia lúc trở về chính là do hắn ta đánh xe về."

"Trí nhớ của người rất tốt, ta không nhớ nổi."

"Các ngươi có chuyện phải làm, hằng ngày ta không có việc gì làm bèn đi dạo trong thôn, trí nhớ đương nhiên là khá tốt." Kiều thị nói tới đây có chút lo lắng, bởi vì bọn họ trở về hơi khiêm tốn.

Nhưng mà bà ta bây giờ không quản nổi chuyện gì nữa, đành phải lắc đầu, dặn dò Chu Oánh ngày mốt đến sớm rồi quay trở về nhà.

Chu Oánh cũng lười phải suy nghĩ nhiều, về đến nhà dùng bình siêu tốc đun một bình nước, sau đó dùng nước khoáng pha cho mình một ly sữa, uống xong thì nằm xuống giường.

Không ngờ chỉ chốc lát đã ngủ thiếp đi, khi nàng vẫn đang tiếp tục chìm sâu vào giấc ngủ thì bị Cố Thừa Duệ đánh thức.

Thấy bên ngoài trời đã tối đen hoàn toàn, vội vàng bò dậy nói: "Chàng trở về lúc nào vậy?"

"Một lúc rồi, cơm đã nấu xong, dậy rửa tay ăn cơm."

"Vất vả cho chàng rồi." sau khi Chu Oánh nói xong thì ngồi dậy, lấy lại tinh thần, sau đó đi vào không gian vệ sinh một chút, lúc này mới đi ra ngoài ăn cơm.

Sau khi ăn xong, Chu Oánh nói chuyện Cố Tử Thu muốn hứa hôn cho hắn biết: "Ngày mốt, nhớ dành thời gian đi qua đó sớm một chút, để tránh cho bên kia bới lông tìm vết."

"Đã biết, chúng ta có nên chuẩn bị thêm một số đồ không?"

"Chắc không cần đâu, nàng ấy hứa hôn chứ không phải là thành thân, cùng lắm là đưa cho bọn họ ít đậu phộng hạt dưa là được."

"Cũng đúng, nàng cứ tự mình xem xem chuẩn bị thế nào là được." Cố Thừa Duệ nói xong dọn bát vào phòng bếp rửa bát.

Cố Thừa Duệ mới vừa đi, rèm cửa bị vén lên lần nữa, còn tưởng rằng hắn đã quay lại, không ngờ lại là hai nương con Vương Thị và Cố Tử Di.

Lần này Cố Tử Di tuy rằng nhìn trông không hề tiều tụy, nhưng biểu cảm trên mặt lại rất u ám, ánh mắt có hơi thiếu sức sống, xem ra đây là lại đã xảy ra chuyện gì đó.

Chu Oánh hơi ngây người một chút rồi vội vàng đứng dậy kêu: "Đại nương, đại tỷ, mau vào trong nhà ngồi đi."

Sau khi gọi bọn họ ngồi xuống rồi hỏi: "Các ngươi uống chút gì không, ta đi chuẩn bị."

"Ngươi cứ tự nhiên lấy gì cũng được, chúng ta sao cũng được." Vương Thị không yên lòng trả lời.

"Cũng được, vậy các ngươi chờ một chút." Sau khi Chu Oánh nói xong xoay người đi ra ngoài, vào trong phòng bếp chuẩn bị cho các nàng một bình trà hoa cúc, cũng tiện gọi luôn cả Cố Thừa Duệ.

Sau khi nói khách sáo vài câu, Cố Thừa Duệ ngồi xuống hỏi: "Sức khỏe của đại tỷ thế nào rồi, có khá hơn chút nào không?"

"Để cho ngươi lo lắng nhiều rồi, bây giờ không sao rồi." Cố Tử Di gật đầu mặt không cảm xúc trả lời.

Vương Thị thấy vậy thì đột nhiên giơ tay lên gạt nước mắt, Chu Oánh hoảng sợ vội hỏi: "Đại nương, sao người lại khóc, có chuyện gì cứ nói thẳng là được, chúng ta có thể giúp thì chắc chắn sẽ giúp."

"Ta đang khóc là trách bản thân ngày trước sao lại có mắt như mù để cho tỷ tỷ ngươi tìm một kẻ súc sinh như vậy." Vương Thị vừa nói vừa khóc to hơn.

"Nương, chuyện này cũng không trách nương được, đây là số phận." Cố Tử Di khuyên nhủ.
Bình Luận (0)
Comment