Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 268 - Chương 272: Tử Hình (1)

Chương 272: Tử Hình (1) Chương 272: Tử Hình (1) Chương 272: Tử Hình (1)
"Không cần, không cần, đây là việc ta phải làm, các người tin vào ta là tốt rồi."

"Vậy làm phiền ngài rồi, trời cũng không còn sớm nữa, chúng thảo dân xin phép trở về." Cố Thừa Duệ nói xong liền chắp tay thi lễ, sau đó đỡ trưởng tộc đi ra ngoài.

Huyện lệnh tiễn bọn họ ra phía sau huyện nha, xoay người liền kêu nha dịch đem người đến, bắt đầu thẩm vấn cả đêm.

Tiếc là người Cố gia vừa rời khỏi, đám người Lâm Đông liền thay đổi thái độ.

Bởi bọn chúng biết rõ, chuyện bọn chúng làm người Cố gia sẽ không tha cho bọn chúng, cho nên khi còn ở trong tay Cố gia bọn chúng không dám làm liều.

Nhưng Huyện lệnh thì không giống vậy, ông ấy là quan, lại cùng Cố Tử Di không có quen biết, hơn nữa bọn chúng còn có chủ tử phía sau màn, cho nên bọn chúng chắc chắn sẽ không có chuyện gì.

Vì thế mà Lâm Đông nói thẳng: "Trước tiên phiền huyện lệnh đại nhân tìm giúp cho chúng ta một vị đại phu đi đã."

Mặc dù hắn gọi huyện lệnh, nhưng thái độ không hề chứa một chút cung kính nào cả.

Huyện lệnh nghe xong ánh mắt lạnh lẽo, xem ra là một đám phách lối, chả trách dám xông vào phủ, vào tận phòng cướp người.

Sau đó lại nói: "Đại phu đương nhiên sẽ mời, nhưng mà thẩm vấn thì vẫn sẽ tiếp tục. Đầu tiên nói một chút về bản thân các ngươi đi, các ngươi là ai, vì sao tới nơi này cướp người?"

"Chúng ta là người của phủ Khai Dương, ngươi không có quyền thẩm vấn, còn không bằng nhanh phái người đưa chúng ta trở về." Lâm Đông lúc này mở miệng nói.

"Ngươi nói lại xem ngươi là ai?" Huyện lệnh Khổng nghiêng đầu hỏi.

"Tiểu nhân là Tam Cân."

"Tiểu nhân? Ta còn tưởng nhà ngươi sẽ tự xưng là bổn quan cơ đấy, từ lúc nào mà một nô tài lại có mặt mũi lớn như vậy, thậm chí cả quan thất phẩm cũng không để vào mắt." Huyện lệnh Khổng tràn đầy châm chọc nói.

Sau khi nhìn thẳng hắn ta, ông ấy liền nói : "Nói một chút xem, trong mắt ngươi ai mới là người lớn nhất, hay phải hỏi là chủ tử phía sau ngươi là ai?"

Lâm Đông nghe đến đây liền biết mọi chuyện không ổn, vội vàng nói: "Khổng đại nhân, không liên quan đến hắn ta..."

Huyện lệnh Khổng không đợi hắn ta nói xong liền truy hỏi: "Vậy ngươi nói đi thân phận của ngươi là gì?"

"Ta..." Lâm Đông ấp úng không dám mở miệng.

"Thế nào, ngươi ngay cả bản thân là ai cũng không dám nói, phải chăng là gián điệp, thám tử hay là hắc nô, còn không thì chính là phạm nhân trốn ngục." Huyện lệnh Khổng tiếp tục truy hỏi.

Chỉ là khi nói đến phạm nhân trốn ngục ông đặc biệt nhấn mạnh.

Nha dịch đứng cạnh vừa nghe, lập tức rút đao ra nhắm ngay vào bọn chúng.

Lâm Đông lúc này cuối cùng cũng hiểu được, ông ấy sẽ không dễ dàng như vậy buông tha cho bọn họ.

Vì vậy mà cả bọn cũng không chút giấu giếm, lập tức mang thân phận nói ra, bao gồm cả chủ tử phía sau lưng bọn chúng, cùng với mục đích của bọn chúng.

Hắn ta tin rằng sau khi nghe xong thì ông ấy sẽ thả cả bọn ra.

Bên này huyện lệnh Khổng nghe xong thì khiếp sợ không nhỏ, ông ấy không dám nghĩ đến rằng, Trần đại nhân cũng chính là tướng công của Cố Tử Di lại là một kẻ đạo mạo giả nghiêm trang như vậy.

Vì tiền đồ mà không tiếc bấu víu người trên cao, đưa tặng thê tử của mình cho người ta.

Không sai, Lâm Đông chính là người làm của phủ Khai Dương tri phủ Triệu phủ, chỉ là ở trong phủ thân phận của hắn ta không đáng nhắc đến, chỉ là em trai của Lâm quản gia, vì vậy mà thái độ hắn ta mới phách lối như thế.

Có thể tưởng tượng được, khi trở về phủ Khai Dương hắn ta sẽ lại lớn lối như nào.

Lại nói đến Triệu tiểu thư, cướp người không nói, còn muốn đem người ta làm nhục để có cớ gây khó dễ cả đời, thật đủ hung ác.

Ngày hôm sau, ông ấy tìm Bạch Cảnh Bình cùng thương lượng, sau đó quyết định, đem đám người Lâm Đông tử hình, trực tiếp chém đầu.
Bình Luận (0)
Comment