Chương 283: Thu Nhận
Chương 283: Thu Nhận
Chương 283: Thu Nhận
Mà Chu Oánh thì bắt đầu chuẩn bị thức ăn, đã chọn đồ ăn thanh đạm là chính nên Chu Oánh trực tiếp làm chín cái chân cừu om, một đĩa đậu nấu mật, lại thêm một đĩa bì heo đông cắt khúc.
Sau đó bảo Lý Sinh xào một đĩa thăn bò tiêu đen, một đĩa thịt hầm, một đĩa tôm, một đĩa rau lang trộn, một đĩa rau sống và dưa chuột trộn tương đậu.
Cuối cùng là năm cái chân sau của cừu do nàng đích thân nướng , cùng với ít canh mận chua.
Cố Thừa Duệ cùng mấy người ăn một bữa cơm thoải mái, sau khi ăn xong Chu Oánh còn mang lên cho bọn họ một đĩa anh đào.
Cả đám người ăn xong thì ở trong tửu lâu uống trà.
Cho đến khi Tiền Tráng đến báo tin, cả đám mới xuống lầu đi thẳng đến bến cảng, sau khi bắt được ba kẻ kia, cả đám huynh đệ bao gồm Tiền Tráng và hắn trực tiếp đi vào thôn.
Buổi tối, Cố Thừa Duệ sắp xếp nướng cừu nguyên con, chuẩn bị chút đồ nhắm và rượu, nhóm người sau khi ăn xong thì liền tắm rửa nghỉ ngơi.
Buổi sáng ngày hôm sau, Lão Ngụy làm một nồi canh lòng cừu và bánh bột ngô, nhóm nha dịch lần này ra ngoài đích thức là toàn được ăn ngon.
Quan trọng hơn là từ trước đến nay cũng là lần đầu tiên được đối xử coi trọng như vậy.
Cho nên người nào người nấy đều có thái độ vô cùng tốt đối với Cố Thừa Duệ, đương nhiên là sáu kẻ kia thì thảm rồi, cơm còn chưa được ăn thì đã trực tiếp bị áp giải đi.
Còn về những nạn dân chân chính khác thì được bàn giao cho Trạm trưởng Điền Kính Trung, bảo hắn ta nhân cơ hội này dạy dỗ đám nạn dân cho tốt, nếu còn tái phạm sẽ giết không tha.
Sau khi đưa đám người đi khỏi, Cố Thừa Duệ cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, sau đó lấy túi tiền thanh toán cho đám người Tiền Tráng.
Lý Tứ vội vàng ngăn hắn lại nói: "Cố đại phu, lần này bọn ta không lấy tiền, huynh đệ bọn ta muốn được giống như mấy người Tiền đại ca đi theo ngài làm việc."
"Đúng vậy, Cố đại phu thu nhận bọn ta đi, sau này ngài bảo bọn ta đi hướng đông, bọn ta tuyệt đối không đi hướng tây, ngài bảo bọn ta đuổi chó bọn ta nhất định không bắt gà ." Một tên mặt rỗ trông khá quen liền nói phụ họa theo.
Tiền Tráng vừa nghe tức giận liền cho hắn một bạt tai nói: "Có biết nói chuyện không thế, sao vừa mở miệng không phải là bắt chó thì là trộm gà vậy, các ngươi tật xấu không sửa nổi có phải không?"
"Hihi, huynh đệ là người quê mùa, không biết nói chuyện, chính là muốn thể hiện lòng trung thành mà thôi." Mặt rỗ cười nói, sau đó nhìn sang phía Cố Thừa Duệ đầy mong đợi.
Những người khác thấy vậy cũng lập tức tỏ ra trung thành một lòng, có kẻ thậm trí còn quỳ xuống đất bắt đầu khấu đầu.
Những năm này, cuộc sống ngày càng khó khăn hơn, huống hồ bọn chúng toàn lưu manh làm những việc không đàng hoàng, nếu còn không mau tìm đường khác chỉ sợ sớm muộn gì cũng chết đói.
Cho nên bọn chúng hiện tại người nào người nấy đều vô cùng thành thực.
Tiền Tráng và Cố Nhị Giang cùng nhìn về phía Cố Thừa Duệ nói: "Cố đại phu, ngài nếu có thể thì xin hãy thu nhận bọn chúng, đám chúng ta tuy là lưu manh nhưng cũng chưa từng làm ra việc thương thiên hại lý gì.
Hơn nữa, ta đảm bảo bọn chúng ngày sau nhất định sẽ sửa đổi, sẽ làm tốt công việc."
"Đúng, đúng, nếu không ngài cũng có thể thử thách chúng ta như lúc trước kia thu nhận bọn Tiền đại ca vậy.
Xác nhận có thể dùng ngài mới giữ lại bọn ta, nếu không được bọn ta cũng tuyệt đối không bám lấy ngài." Lý Tứ nói.
Cố Thừa Duệ nhìn ra bọn họ đều rất chân thành, trầm mặc một lát sau đó nói: "Đều đứng dậy đi, các ngươi muốn đi theo ta, công nhận ta, ta rất cảm kích, cũng có thể thu nhận các ngươi.
Nhưng các ngươi nhất định phải sửa tật xấu trước kia, nếu còn làm việc trộm gà trộm chó không đàng hoàng, ta tuyệt đối sẽ không khoan dung, điểm này ta nghĩ các ngươi đều hiểu rõ."