Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 334 - Chương 339: Sản Lượng (2)

Chương 339: Sản Lượng (2) Chương 339: Sản Lượng (2) Chương 339: Sản Lượng (2)
Sau khi Cố Thừa Duệ đi một chuyến, thì lúc hắn lại quay lại, còn có trưởng tộc và Lưu chưởng quỹ cũng tới giúp mang bát đĩa.

Lưu chưởng quỹ nhìn khoai lang đang được bày trí thì ngạc nhiên hỏi: "Chu nha đầu, những củ khoai lang này cũng có thể dùng để nấu lẩu được à?"

"Có thể ạ, nhưng nên hết sức có thể đợi đến cuối cùng hãy ăn, bởi vì nó có thể rất no đấy."

"Hóa ra là vậy, đúng lúc ta cũng muốn thử khoai lang sẽ có mùi vị gì."

"Sao thế, thúc đã trông coi một mảnh đất khoai lang lớn như vậy mà vẫn chưa từng ăn qua nó sao?"

"Không nỡ, chỉ ăn qua dây khoai lang mà thôi." Lưu chưởng quỹ nói xong thì liền bắt đầu giúp nàng mang thức ăn lên.

Đợi đến lúc bọn họ mang lên gần xong hết, thì than cũng đã cháy lên xong, thế là sau khi mọi thứ đã được bày trí tốt, thì Cố Thừa Duệ liền tự mình mang nó vào.

Cuối cùng thì Chu Oánh liền mang ra cho bọn họ một hũ rượu cao lương nặng năm cân, sau đó thì nàng quay lại nhà bếp và dùng phần nước lẩu còn lại, nàng đã làm một nồi lẩu chua từ thịt cừu, và thế là bọn họ đã ăn được một bữa no nê. (Rượu cao lương là một loại rượu truyền thống của Đài Loan, được sản xuất từ lúa mì, đường, nước và men. Quá trình sản xuất rượu cao lương gồm các bước chính như sau: Ngâm mì, hấp mì, phơi mì, nấu men, lên men, chưng rượu, lọc rượu và đóng chai. Độ cồn của nó thường từ 40-60 độ. )

Sau khi ăn xong, thì một đám người bọn họ liền bắt đầu ở lại trong thôn để đi thu hoạch khoai lang, và đương nhiên cũng không phải là làm không công, bởi vì tam hoàng tử đã trả cho bọn họ mười xu một cân, giá này có thể nói là tương đối cao rồi.

Cho nên hầu hết những người dân trong thôn đều hài lòng, bởi vì suy cho cùng bọn họ vẫn cho thể bắt đầu trồng trọt lại vào mùa xuân năm sau.

Đương nhiên, nhà Chu Oánh bọn họ là điểm dừng chân đầu tiên, sau khi để lại một nghìn cân khoai lang, thì bọn họ đã lấy đi sáu nghìn cân còn lại.

Đợi sau khi họ rời đi, thì Chu Oánh liền san bằng mặt đất một cách đơn giản, sau đó thì nàng sẽ trồng cải dưa, cây cải dầu và rau chân vịt.

Sau khi nhặt khoai lang, và nhặt được một nữa thì cho vào hầm, nửa còn lại nàng liền dùng dao gọt vỏ, rồi cắt thành từng miếng nhỏ, nàng tranh thủ những ngày nắng đẹp để phơi khoai lang sau đó thì giữ lại để ăn.

Sau bữa tối, thì Chu Oánh liền tò mò hỏi: "Duệ ca, trong thôn một mẫu đất thu hoạch được bao nhiêu cân khoai lang vậy?"

"Không đều, nhưng nhìn chung mà nói khoai lang vào mùa xuân có thể thu hoạch từ sáu ngàn cân trở lên, những vụ trồng sau thì kém hơn một chút, nhưng nhìn chung mà nói thì vẫn tương đối không tồi."

"Vậy thì tốt, chí ít thì cũng có thể đảm bảo người người nhà nhà đều có cái ăn rồi." Chu Oánh nói.

Ba ngày tiếp theo, thì phu phụ bọn họ hai người liền bắt đầu đi đến Trang tử để giúp thu hoạch khoai lang, và đương nhiên thỉnh thoảng cũng sẽ lấy ra một ít dây khoai lang.

Nhưng bởi vì là Lão Ngụy, cho nên cũng không dám lấy nhiều, chỉ lấy có khoảng hai mươi mẫu ruộng dây khoai lang mà thôi.

Đợi sau khi khoai lang trồng trước đó được thu hoạch, thì tam hoàng tử liền hướng về phía Lưu chưởng quỹ mà hỏi: "Trong thôn này một mẫu thu hoạch được bao nhiêu câu khoai lang vây?"

"Thuộc hạ ước tính, một mẫu đất thu hoạch được khoảng tám ngàn cân, nhưng sản lượng trên đồng cỏ lại kém hơn một chút, chỉ khoảng năm ngàn cân mà thôi.

Đúng rồi còn có một vài mảnh đất được gieo trồng muộn, theo ý của Chu Oánh phải đợi một tháng nữa thì mới thu hoạch được." Lưu chưởng quỹ nói đến đây rồi dừng lại một chút, mà nói: "Cần phải nói việc thu hoạch khoai lang tốt nhất, vẫn là ở nhà của Chú Oánh, theo tính toán sản lượng của một mẫu đất là khoảng hơn chín ngàn cân rồi.
Bình Luận (0)
Comment