Chương 340: Nhắc Nhở (1)
Chương 340: Nhắc Nhở (1)
Chương 340: Nhắc Nhở (1)
Nghe nói nguyên là vì, khoai lang của nhà nàng ấy chưa bao giờ thiếu nước, cho nên xem ra thuộc hạ vẫn cần tìm đất cát có đủ nước để trồng như nàng ấy đã nói."
Tam hoàng tử gật đầu đồng ý, và hỏi: "Còn lại bao nhiêu mẫu đất?"
"Khoảng ba trăm mẫu đất, do thuộc hạ trồng sau khi họ đến đây."
"Vậy thì giữ lại hết, ngoài khẩu phần ăn của người dân ở Trang Tử, thì còn giữ dùng làm cây giống cho năm sau nữa nhé.
Hơn nữa, sau khi thu hoạch khoai lang xong thì các ngươi tiếp tục ở lại trong thôn, một là bảo vệ sự an toàn cho phu phụ hai người bọn họ, hai là để bảo vệ gia súc và những hạt giống còn sót lại.
Nếu năm sau hoàn cảnh tốt như đã nói tốt, thì ngươi hãy cùng với Tôn huyện lệnh, đi quảng bá khoai lang ở huyện Vân Hà."
"Vâng." Lưu chưởng quỹ nói.
Ở bên này, thì Thường Thuận đã tìm đến chổ Chu Oánh để hỏi: "Bà chủ, ta thấy đồng ruộng khá ẩm ướt, chúng ta có nên tiếp tục trồng thêm một ít lúa mì vào mùa đông không?"
"Ở Trang Tử còn sót lại hạt giống nào không?" Chu Oánh hỏi.
"Còn giữ một ít, nhưng không nhiều, chỉ đủ cho khoảng chục mẫu đất.
Nhưng chỉ là hạt giống của năm trước, lại phát triển không tốt, cho nên e rằng sẽ không thu được kết quả tốt."
Chu Oánh trầm ngâm một lúc rồi nói: "Vậy thì hãy cẩn thận lựa chọn, hãy tìm những hạt to và đầy đặn, nếu có thể tìm ra được bao nhiêu hạt giống thì chính là có thể gieo trồng được bấy nhiêu đất.
Phần đất còn lại, khi trở về ta sẽ đưa cho ngươi một ít hạt giống rau, người hãy trồng toàn bộ rau trên đó, nếu người ăn không hết thì có thể giữ lại để cho gia súc ăn."
"Vâng, vậy việc tiếp theo ta sẽ sai người đi bón phân và cày ruộng." Thường Thuận nói xong sau đó thì liền xoay người mà rời đi.
Sau đó Chu Oánh tìm đến Cố Thừa Duệ đang phơi khoai lang ở ngoài đồng, thế là sau khi hai người bọn họ cùng đến chào hỏi tam hoàng tử và Chu Hoài Minh xong thì liền về nhà.
Vào buổi tối sau khi hai người tiến vào không gian xong, thì Chu Oánh liền thu hoạch toàn bộ khoai lang, và sau khi rửa sạch số khoai lang còn lại, thì nàng liền trực tiếp đem nó phơi khô ở khu vực sấy khô.
Kế tiếp thì nàng đi lấy trứng vịt trời và tổ yến.
Sau khi hoàn thành công việc, thì nàng liền gói một hai bao dây khoai lang, bởi vì nàng định gửi nó lên thị trấn cho Triệu Thành bọn họ.
Lúc này, Cố Thừa Duệ cũng đã cho các loại động vật ăn xong, sau khi quay lại và nhìn qua một cái thì hắn liền hiểu ra ý của nàng, thế là sau đó hắn nói: "Lấy thêm hai bao bột cỏ mà ta đã xay trước đó ra, ta đoán chừng thức ăn của bọn họ cũng không còn nhiều nữa."
"Cũng được, cho bọn họ thêm hai mươi cân bơ, hai mươi cân thịt bò và một ít rau củ khô." Chu Oánh nói xong thì liền chuẩn bị đồ đạc.
Hai người bọn ở trong không gian, có thể làm chuồng nuôi bò, cừu và heo, hơn nữa còn có gà vịt thế là đợi sau khi giết hết bọn chúng thì có thể mang đến nhà kho mà cất giữ.
Sáng hôm sau, khi Cố Thừa Duệ mang theo một ít đồ thì liền đánh xe ngựa mà đi lên thị trấn, thì vào lúc này Chu Oánh cũng đã mang theo mười cân hạt giống bắp cải, mười cân hạt giống cải dưa, và còn có như một ít hạt giống cải dầu và hạt giống rau chân vịt khô.
Nàng đi đến Trang Tử rồi trực tiếp giao nó lại cho Thường Thuận, thế là sau đó mọi người liền bắt đầu bận rộn.
Lưu chưởng quỹ đúng lúc đi tới thì liền nói: "Không ngờ ngươi vẫn còn giữ lại nhiều hạt giống rau như vậy?"
"Vào đầu mùa hè, khi cửa tiệm hạt giống của Thu chưởng quỹ đóng cửa, thì nó liền bị ta mua lại toàn bộ với giá thấp." Chu Oánh nói đến đây và hỏi: "Đúng rồi, thúc cần gì, thì có thể đến Trang Tử, tuy gần hơi muộn một chút, nhưng cũng còn trữ lại không ít hạt giống rau củ."