Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 434 - Chương 439: Mẫu Thần Hiển Linh (12)

Chương 439: Mẫu Thần Hiển Linh (12) Chương 439: Mẫu Thần Hiển Linh (12) Chương 439: Mẫu Thần Hiển Linh (12)
Hơn nữa bên ngoài kim quang còn có một lớp vận may dày đặc, nàng nhìn thấy thì trực tiếp trợn tròn mắt.

Nàng thật sự không biết hắn lấy được nhiều công đức như vậy từ chỗ nào, cho dù có cộng cả kiếp trước thì cũng không thể nhiều như vậy, chẳng lẽ là cả các kiếp trước nữa.

Hơn nữa cũng không biết có chuyện gì với vận may kia, vận khí đó đúng là muốn nghịch thiên.

Cuối cùng nàng dứt khoát lui ra.

Về phần bình an mà bọn họ cầu thì chính nhi tử.

Trong đầu không có trí nhớ giúp đỡ, nàng thật sự không biết làm sao để đưa cho bọn họ.

Sau đó nàng thu một ít đào rồi rửa sạch mang vào trong biệt thự một chậu.

Sau khi Cố Thừa Duệ làm xong thì rửa tay rồi cầm một quả lên ăn.

Vừa mới ăn hai miếng, Cố Thừa Duệ liền phát hiện Chu Oánh nhìn chằm chằm vào mình, hắn sờ sờ mặt nói: "Trên mặt ta có dính gì bẩn sao?"

Chu Oánh lắc lắc đầu rồi nói chuyện mình nhìn thấy ánh sáng công đức dày đặc cho hắn: "Chàng nói xem chàng có phải Phật không, bởi vì phạm giới nên đã bị giáng chức xuống phàm thế?"

"Làm sao có thể, nếu như là Phật thì chắc chắn sẽ có người tìm đến cửa trước khi chúng ta viên phòng. Nói không chừng ta là người vô cùng tốt bụng trong 10 kiếp cho nên công đức vô lượng."

"Cũng đúng, rồi sẽ có một ngày đáp án lộ ra." Chu Oánh nói.

Sau khi ăn đào xong, hai người lại đi làm nhiều mì để dự phòng.

Dẫn đến hai người ngủ thẳng đến giữa trưa ngày hôm sau, sau khi ngủ dậy thì hai người lại ăn mỳ chay ở trong không gian.

Vừa ăn xong thì đã nghe thấy tiếng chiêng trống, hai người lập tức mở cửa nhìn về phía ngọn núi.

Khá lắm, trên núi dưới núi đều có rất nhiều người đứng, còn ồn ào hơn cả hội chùa.

Hơn nữa xa xa liền thấy huyện lệnh Khổng cùng Bạch Cảnh Bình đang dẫn người đi lên núi.

Chu Oánh thấy vậy thì cảm thán nói: "Phải rồi, tiếp theo sẽ rất bận."

"Có ta ở đây mà, ta sẽ giúp nàng." Cố Thừa Duệ cười kéo tay của nàng.

"Khụ khụ." Lúc này có người ho.

Hai người vừa quay đầu liền thấy vợ chồng Cố Thừa Nghiệp đi tới, mà người ho khan chính là Cố Thừa Nghiệp.

Hai người vội vàng hô: "Nhị ca, nhị tẩu."

"Haiz, có muốn cùng lên núi xem không?" Cố Thừa Nghiệp nói.

"Có quá nhiều người, hơn nữa còn là do huyện lệnh Khổng tổ chức cho nên chúng ta không đi được." Cố Thừa Duệ lắc đầu nói.

"Về sau sợ là sẽ liên tục có người lục đục lên núi cúng bái thần linh, đệ cảm thấy nếu mở sạp trà ở dưới chân núi thì sao?" Lúc này Cố Thừa Nghiệp đột nhiên nói.

"Tất nhiên là có thể, nhưng mà bây giờ còn chưa phải lúc, dù sao thì huynh cũng có thể chuẩn bị một mảnh đất trước." Cố Thừa Duệ nói.

"Vậy các ngươi nghỉ ngơi đi, chúng ta đi qua đó nhìn một chút." Cố Thừa Nghiệp gật đầu nói, sau đó hai vợ chồng một trước một đi về phía chân núi.

Buổi tối, chờ Chu Oánh vào không gian thì phát hiện đã có mây đầy trời, có thể nói là đẹp vô cùng.

Cố Thừa Duệ thấy vậy thì tự động làm việc mà Chu Oánh thì ngồi ở trong biệt thự bắt đầu hấp thu đám mây.

Sau khi hấp thu xong, thông qua nhà kho nhìn về phía miếu Mẫu Thần, đương nhiên là nàng chủ yếu nhìn ánh sáng trên đầu mọi người, nếu có người đại gian đại ác thì cũng đúng lúc có thể loại trừ, tăng thêm uy vọng của Mẫu Thần.

Huyện lệnh Khổng cùng Bạch Cảnh Bình vẫn có ánh sáng tín ngưỡng cùng công đức trên người như cũ, đồng thời phía xung quanh hai người còn xuất hiện mây đen, nhất là huyện lệnh Khổng.

Chỗ mi tâm vẫn còn có ánh sáng huyết sắc, đây là ý gì, họa sát thân?

Sau đó nhìn lướt qua những người khác, không ngờ thực sự tìm thấy hai người có đầy ánh sáng của huyết.

Nhưng mà nhìn thế đứng và ánh mắt của bọn họ, mặc dù đã được che đậy rất kỹ nhưng vẫn không khó nhận ra, hai người kia chính là sát thủ được huấn luyện nghiêm chỉnh, chuyện này...
Bình Luận (0)
Comment