Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 451 - Chương 456: Vào Kinh Nhận Thưởng (2)

Chương 456: Vào Kinh Nhận Thưởng (2) Chương 456: Vào Kinh Nhận Thưởng (2) Chương 456: Vào Kinh Nhận Thưởng (2)
"Vẫn là vào trong nhà thì nói." Lưu chưởng quỹ nhìn mọi người trên đường phố rồi do dự một chút nói.

Sau khi Cố Thừa Duệ nghe xong thì lên tiếng chào hỏi, trực tiếp cõng dược liệu đi về nhà.

Mà Chu Oánh thì tiến lên mở cửa, mời ông ấy vào trong nhà, đồng thời rót cho ông ấy một ly nước sôi để nguội nói: "Lưu thúc có chuyện gì thì cứ nói đi."

"Các ngươi còn nhớ trước đây tam hoàng tử kéo hạt giống từ đây đến phía nam mở rộng không?"

"Nhớ kỹ, cũng chính là chuyện của năm ngoái, làm sao lại không nhớ rõ."

"Có lẽ cũng không cần ta nói rõ tác dụng của khoai lang, lần này Hoàng Thượng muốn luận công hành thưởng trong chuyện mở rộng khoai lang. Lần này tam hoàng tử tới cũng vì chuyện muốn bảo các ngươi cũng về kinh nhận thưởng, đồng thời còn phải mang chút hạt giống khoai lang trở về. Trước mắt cũng chỉ có trang tử còn lại nhiều, cho nên chỉ có thể kéo một chút từ trang tử qua." Lưu chưởng quỹ nói.

"Được, nhưng mà lần này muốn để lại cho mỗi người một ngàn cân, ngài cũng biết lỡ như có biến cố gì thì đúng là thực sự không đủ ăn."

"Ta đây hiểu, Hoàng Thượng cũng chỉ nói mang chút hạt giống trở về, cũng không có nói là cụ thể bao nhiêu cho nên có thể góp bao nhiêu thì tính bao nhiêu."

"Vậy được, lúc nào thì tam hoàng tử tới kéo hạt giống?"

"Tam hoàng tử đã đến huyện thành, lần này mang theo nhiều người cho nên không đơn độc tới, sáng sớm ngày mai ta sẽ mang đội xe tới kéo khoai lang. Các ngươi cũng chuẩn bị chút hành lý đi, đến lúc đó đi theo đội xe lên trấn."

"Vội như vậy sao." Cố Thừa Duệ nói xong thì dáng vẻ muốn nói lại thôi nói: "Chúng ta có thể không lên kinh thành không, chuyện đi xa để nhận thưởng này thật sự là không cần thiết."

"Chính xác, bây giờ đã sắp vào đông, nếu đi đường xa như vậy thì chắc chắn sẽ rất vất vả." Chu Oánh phụ họa nói.

Mấu chốt là bây giờ bọn họ không quyền không thế, nếu vào kinh thành thì còn phải cụp đuôi mà đối nhân xử thế, như đã như vậy thì còn không bằng ở lại đây mà không bị ràng buộc.

"Sợ là không được, trên thánh chỉ đã nhắc tới các ngươi, các ngươi nhất định phải đi. Huống chi các ngươi không muốn thoát khỏi cái danh tội nhân sao, đây chính là cơ hội tốt nhất." Mặc dù lời nói của Lưu chưởng quỹ không khẳng định nhưng giọng nói lại vô cùng chắc chắn.

Hai người nghe xong liền biết không tránh khỏi cho nên chỉ có thể gật đầu ứng.

Lúc tiễn ông ấy ra cửa, Chu Oánh nói: "Sau khi vào kinh thì có thể là thời tiết bắt đầu đóng băng cho nên nhất định phải mang theo chút rơm rạ ấm áp ở trên xe, nếu như khoai lang bị đông cứng thì sẽ không mọc mầm được nữa."

"Được, ta sẽ chú ý." Lưu chưởng quỹ nghe xong thì trịnh trọng gật đầu một cái, tiếp đó đi về phía trang tử.

Sau bữa cơm chiều, hai người ôm khối thịt bò đến nhà cũ, Kiều thị vừa đặt chén cơm xuống, nhìn thịt trong tay bọn họ thì trong lòng có chút hàm hồ, bây giờ không phải dịp gì, tại sao lại mang thịt đến.

Nhưng cũng không nói nhiều mà lại hỏi: "Các ngươi tới sao, ăn chưa, nếu chưa ăn thì lại đây ăn chung đi."

"Chúng cháu ăn rồi mới về." Cố Thừa Duệ nói xong thì đưa thịt cho Quách thị đang đứng.

Sau nói cho bọn họ biết chuyện hai người phải vào kinh nhận thưởng: "Lần này vào kinh không biết lúc nào mới có thể trở về, cho nên liền sớm tới nói với các ngươi một tiếng."

"Đây là chuyện tốt đấy, nói không chừng chúng ta còn có thể mượn cơ hội trở lại kinh thành." Lưu thị nghe xong thì lập tức cười nói.

"Ngươi biết cái gì, ngươi cho rằng bây giờ không quyền không thế trở lại kinh thành là chuyện tốt sao." Cha Cố tức giận trả lời.

Sau đó lại thở dài nói: "Chuyện cứ thế này, có muốn ngăn cản thì cũng không ngăn cản được. Nếu như đi theo tam hoàng tử thì tuyệt đối đừng tự mình hành động. Hơn nữa đến lúc đó nhất định phải đề phòng người ở bên cạnh đại hoàng tử, cách xa người của tứ hoàng tử, bảo vệ mạng sống rất quan trọng."
Bình Luận (0)
Comment