Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 450 - Chương 455: Vào Kinh Nhận Thưởng (1)

Chương 455: Vào Kinh Nhận Thưởng (1) Chương 455: Vào Kinh Nhận Thưởng (1) Chương 455: Vào Kinh Nhận Thưởng (1)
Nhưng mà ngoại trừ từng nhà trong thôn Thượng Hà bán thì những người khác đã bị nạn đói hủy hoại thì thà bán con bán cái cũng sẽ không bán khoai lang.

Ngược lại là Chu Oánh thừa cơ bán một nhóm dê bò ra ngoài.

Vừa thu bạc, còn chưa cầm nóng tay thì cha Cố đã tìm tới cửa mượn bạc.

Cố Thừa Duệ ngẩng đầu nhìn ông ta một cái nói: "Đây là cha muốn mua thuyền sao?"

"Đúng vậy, bây giờ trăm nghề cần hưng khởi, đây chính là thời điểm mời chào khách hàng cho nên ta muốn nhân cơ hội này xuất kích trước tiên để cướp chút khách hàng trở về." Cha Cố gật đầu nói.

Sau đó lại chần chờ một chút nói: "Đương nhiên, nếu các ngươi muốn tham gia thì cũng được."

Hai vợ chồng liếc nhau một cái rồi Cố Thừa Duệ lắc đầu nói: "Chúng con không hiểu gì về chuyện vận chuyển bằng đường thủy cho nên sẽ không tham gia. Mặc dù chúng ta là phụ tử, nhưng nếu ngài vay tiền làm ăn thì ngài phải để lại một tờ giấy ghi nợ cho con."

Cha Cố ngơ ngác một chút nói: "Chuyện này không có vấn đề, đến lúc đó trả lại tiền thì sẽ trả thêm cho các người ba phần lãi."

"Lãi thì thôi, chờ đến khi trong tay mọi người có dư tiền thì cho cũng được."

"Chuyện này không có vấn đề, chỗ con có giấy bút không?"

"Có, chờ chút." Cố Thừa Duệ nói xong thì cầm giấy bút đến để ông ta viết một tấm giấy vay nợ, sau khi ấn dấu vân tay thì cho bọn họ mượn hai mươi lượng bạc.

Sau khi tiễn ông ta trở về thì Cố Thừa Duệ nói: "Chỉ mong lần này bọn họ có thể thuận lợi, nếu không thì hai mươi lượng bạc này liền đổ xuống sông xuống biển."

"Chuyện này không liên quan gì đến chúng ta, nhưng mà lần này có giấy vay nợ, nếu lần sau bọn họ mở miệng thì chúng ta cũng có lý do để từ chối." Chu Oánh nói đến đây thì dừng một chút rồi nói tiếp: "Đúng rồi, dành thời gian thu chút cà rốt và cải trắng để yểm trợ, năm nay trang tử không kịp trồng, nhưng mà dù sao thì cũng phải để lại chút đồ ăn mùa đông cho bọn họ."

"Được, ta nhớ việc này rồi." Cố Thừa Duệ gật đầu nói.

Sau đó hai người liền vào không gian bận bịu.

Bên kia, tam hoàng tử nhận được thánh chỉ Hoàng Thượng chiêu mình hồi kinh, nguyên nhân chính là chuyện mở rộng khoai lang.

Đồng thời bảo hắn ta mang chút hạt giống khoai lang trở lại kinh thành.

Nhưng mà phía trên lại không đề cập đến cặp vợ chồng Cố Thừa Duệ.

Tam hoàng tử không khỏi thầm nói: "Là bởi vì đã lâu cho nên không nhớ hay là đang cố ý phớt lờ?"

Càng nghĩ càng cảm thấy vẫn thượng tấu chiết hỏi một câu.

Chưa kể đến hai lần dâng lễ thất bại lần trước, hắn ta thật sự không có mặt mũi gặp vợ chồng bọn họ.

Chỉ nói đến việc mang hạt giống khoai lang về lần này, cuối cùng còn phải kéo từ chỗ trang tử của bọn họ.

Nếu như không có lời giải thích hợp lý nào thì sao hắn ta có thể nhắm mắt qua đó kéo khoai lang được.

Sau khi Hoàng Thượng nhìn thấy hồi đáp của hắn ta thì trầm mặc.

Vốn là ông ấy còn cố ý không muốn chú ý đến nhóm người đó, không nghĩ tới hắn ta còn nhớ rõ.

Nhưng mà có chuyện Mẫu thần ban thưởng, cống hiến của vợ chồng lão tam Cố gia liền có thể từ yếu hóa nhiều.

Cho nên cũng không thể phớt lờ được nữa mà hạ chỉ bảo bọn họ cùng vào kinh nhận thưởng.

Sau khi tam hoàng tử nhận được hồi âm thì, cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Sau đó là để lại các tướng lĩnh ở quân doanh, nhắn nhủ chuyện ở quân doanh một phen rồi tự mình dẫn theo năm ngàn binh sĩ đi đến thôn Thượng Hà.

Trong lúc này, Cố Thừa Duệ đang cầm chút dược liệu lên trấn để Lạc đại phu mở cửa tiệm thuốc một lần nữa, đồng thời cũng treo biển nhận dược liệu.

Mà vợ chồng bọn họ thì dẫn theo Cố Thừa Hỷ bắt đầu đi đào dược liệu ở khắp núi.

Hôm nay khi bọn họ từ trên núi xuống thì nhìn thấy Lưu chưởng quỹ đang chờ ở cửa ra vào, hai người sửng sốt một chút, sau đó Cố Thừa Duệ tiến lên phía trước nói: "Lưu thúc, ngài đây là có chuyện gì sao?"
Bình Luận (0)
Comment