Chương 458: Vào Kinh Nhận Thưởng (4)
Chương 458: Vào Kinh Nhận Thưởng (4)
Chương 458: Vào Kinh Nhận Thưởng (4)
"Hiểu rồi, chúng ta còn xin Lưu thúc giúp để ý trang tử và tửu lâu bên kia khi chúng ta đi." Chu Oánh gật đầu nói.
"Ta biết, các ngươi phải cẩn thận, đến kinh thành nghe nhiều nói ít."
"Để ngài phí tâm rồi." Chu Oánh gật đầu lên tiếng.
Sau đó lại dặn dò Tôn Hoành Lương, Thường Thuận cùng lão Ngụy một phen rồi mới trở về trong thôn.
Sau khi tiến vào thôn, hai người đến chỗ trưởng thôn cùng trưởng tộc, cùng với nhà Cố Tử Di chào hỏi trước.
Cuối cùng Cố Thừa Duệ đến Điền gia gặp Điền Gia Vượng, sau khi nói cho bọn họ biết chuyện mình phải vào kinh thì nói tiếp: "Hai nhà chúng ta ở gần nhà, chỉ có thể nhờ ngươi chuyện trong nhà, nếu như mùa đông quá lạnh thì còn phải phiền ngươi đến cho thêm củi vào giường đất."
"Không có vấn đề, việc này cứ giao cho ta. Đúng rồi, lần này các ngươi đi thì tửu lâu bên kia phải làm sao?"
"Các ngươi để ý Tôn Hoành Lương, hắn sẽ thông báo cho các ngươi biết lúc nào khai trương."
"Được, vậy thì chúc các ngươi thuận buồm xuôi gió."
Cố Thừa Duệ gật đầu cười rồi đi về nhà.
Cũng đúng lúc Chu Oánh làm xong mì thịt bò, hai người trực tiếp ăn cơm.
Sau bữa ăn, hai người cất toàn bộ đồ quý giá trong nhà vào trong không gian, còn về Nhị Tráng thì hai người quyết định đưa nó vào trong không gian, tránh để nó đi theo rồi bị người khác bắt nạt.
Sáng sớm hôm sau, hai người mang theo hành lý, hai bộ chăn đệm dày, một bao lớn thịt bò khô, một số đồ ăn cùng với một túi thịt bò được làm thành chà bông rồi đi về phía trang tử.
Lúc đi được nửa đường thì gặp cha Cố cùng Cố nhị thúc, hai người lấy ra một bao mỳ lớn đưa cho bọn họ nói: "Bây giờ trong nhà không có đồ vật gì tốt, các ngươi đừng ghét bỏ."
"Sao có thể, đây chính là đồ tốt." Cố Thừa Duệ nhận lấy rồi nhắc nhở: "Mọi người tạm thời giữ bí mật chuyện mì, không chừng qua một hai năm sau thì đây sẽ trở thành con đường tài lộc của tộc chúng ta."
Huynh đệ hai người cười gật đầu, sau đó cha Cố gật đầu nói: "Chúng ta biết, lần này các ngươi đi nhớ phải cần thận. Còn về chuyện nhà cô cô ngươi... Nếu như quá phiền toái thì thôi, bây giờ chúng ta không thể đấu lại Dương gia."
Cố Thừa Duệ nghe xong thì vẻ mặt phức tạp gật đầu một cái, lời này là chuyện tốt đối với bọn họ, nhưng mà đây lại là đả kích đối với cô cô.
Nhưng mà hắn cũng biết tính tình của mấy người cha Cố cho nên cũng không có lắm miệng mà khách sáo hai câu rồi lập tức xuất phát.
Lúc đến cửa thôn, trưởng thôn đưa thêm cho bọn họ hai mươi quả trứng gà luộc, mà trưởng tộc lại đưa một con gà trống nhỏ đã được nấu chín.
Đồng thời còn nghiêm túc dặn dò một phen.
Nhất là trưởng tộc, nhiều lần cường điệu bình an là tốt, nếu có thể không lộ diện thì cố gắng không lộ diện.
Lần trì hoãn này khiến lúc bọn họ đi đến trang tử thì đã thấy đám người Lưu chưởng quỹ chuẩn bị xong.
Sau đó hai người lại nhận lấy một lọ thịt bò hầm lớn của lão Ngụy rồi cùng xuất phát với đội xe của Lưu chưởng quỹ.
Sau khi đến huyện thành, tam hoàng tử đã ra bên ngoài thành, hắn ta đang giao phó một số chuyện với huyện lệnh Khổng.
Chờ bọn họ nói xong thì Cố Thừa Duệ đã xuống xe lên tiếng chào hỏi với bọn họ rồi xuất phát đi theo sau xe ngựa của tam hoàng tử.
Bởi vì toàn bộ hạt giống khoai lang được dùng con la vận chuyển quân lương cho nên xe đi đường rất nhanh, buổi tối cùng ngày thì đã đến biên giới của Đông Dương phủ.
Sau khi cắm trại, tam hoàng tử tìm hai vợ chồng nói: "Xin lỗi, lều vải có hạn cho nên các ngươi cứ nghỉ trong lều vải của ta, ta sẽ nghỉ ngơi ở trong thư phòng."
"Như vậy sao được, dù sao thì ngài..."
"Các ngươi chớ khách sáo, sau khi ra khỏi Đông Dương phủ, hành trình của chúng ta sẽ tăng nhanh, các ngươi nhất định phải giữ sức khỏe. Còn về ngựa của các ngươi thì các ngươi cũng không cần quan tâm, phía dưới sẽ có người giúp các ngươi cho ăn."