Chương 459: Vào Kinh Nhận Thưởng (5)
Chương 459: Vào Kinh Nhận Thưởng (5)
Chương 459: Vào Kinh Nhận Thưởng (5)
"Được, vậy chúng ta nghe ngài." Cố Thừa Duệ gật đầu nói.
"Đúng rồi, trên xe của chúng ta cũng có không ít thực phẩm chín, lát nữa ngài ăn chung với chúng ta đi." Lúc này Chu Oánh nói.
"Đúng vậy, đúng vậy, có một con gà trống nhỏ hầm, còn có một vò thịt bò hầm, cũng không thể để qua hôm nay được cho nên ngài ăn chung đi."
"Vậy ta sẽ không khách sáo." Tam hoàng tử nhớ đến tay nghề của Chu Oánh thì thật sự có chút thèm, liền gật đầu nói: "Được rồi, lát nữa ta sẽ bảo bọn họ mang chút chén đĩa đến."
Tam hoàng tử nói xong thì dẫn bọn họ trở về doanh trướng của mình.
Sau khi đến nơi, Cố Thừa Duệ đi ôm chăn đệm của mình đến, đồng thời cất hết đồ ngoại trừ thịt bò khô xuống.
Sau khi trở về, bọn họ để lại đồ cho mình ăn rồi đưa hết phần còn lại đến phòng bếp.
Nhất là chà bông, sau khi trộn lẫn bánh canh thì không chỉ thêm gia vị mà mấu chốt là còn có thể tăng dinh dưỡng.
Không tệ, bữa cơm buổi tối của các binh sĩ là bánh canh, còn ban ngày thì bọn họ họ chỉ có thể ăn đồ khô.
Đương nhiên mỗi người bọn họ cũng được chia một bát bánh canh nhỏ, khi miệng của tam hoàng tử vừa hạ xuống thì mắt lập tức sáng rực lên.
Hắn ta đóng giữ Đông Dương quanh năm, tất nhiên biết nếu như mùa màng tốt thì tiểu binh ở phía dưới được ăn no 7 đến 8 phần cũng đã rất tốt rồi, nếu ăn thịt thì cũng chỉ có thể ăn vào dịp tết, bình thường căn bản là không sờ được.
Nhưng nếu như biến thành loại thịt này thì lại khác.
Cần ít nguyên liệu nhưng lại có thể để các tướng sĩ nếm vị mỡ thịt, mấu chốt là hương vị rất ngon.
Sau đó chần chờ một chút nói: "Loại chà bông này rất thích hợp khi đi chiến đấu và hành quan, không biết ngươi có thể nói ra cách làm không."
Chu Oánh lắc đầu nói: "Ngài khách sáo rồi, công thức của món này không khó, chỉ cần hầm thịt xong thì làm khô như thịt khô là được. Điều bất đồng duy nhất là chà bông vừa được nướng vừa được đập cho đến khi thành hình là được."
Tam hoàng tử hiểu rõ rồi gật đầu nói: "Sau này nếu có thời gian rảnh thì còn phiền ngươi hướng dẫn đầu bếp một chút."
"Chuyện này không thành vấn đề, nếu có nguyên liệu thì ta sẽ dạy." Chu Oánh gật đầu nói.
Buổi tối, bởi vì tại quân doanh cho nên Cố Thừa Duệ cũng không có tiến vào không gian mà ở bên ngoài đọc sách dược.
Sau khi Chu Oánh làm xong việc ở trong không gian thì lúc đi ra đã sau nửa đêm.
Có thể do không quen ngủ ở bên ngoài cho nên nàng bày ra thần thức nhìn bốn phía theo bản năng để xác nhận an toàn.
Lúc này thần trí của nàng đã đạt đến mức có thể nhìn 100 dặm xung quanh, nàng có thể nhìn rõ ràng hành động của tất cả mọi người.
Điều khiến nàng không ngờ tới là nàng không cần tiếp tục thông qua miếu Mẫu thần ở nhà kho mà vẫn có thể thấy rõ mệnh số của mọi người.
Nhất là tam hoàng tử, hắc khí ở bên ngoài tử khí càng lúc càng mạnh, thậm chí ở vị trí giữa mi tâm còn mơ hồ xuất hiện màu đen và đỏ.
Đây là, đây là...
Gần đây có họa sát thân sao.
Ngày hôm sau, Chu Oánh nói với Cố Thừa Duệ một tiếng, sau đó hai người liền bắt đầu chú ý đến nhất cử nhất động chung quanh.
Nhất là Chu Oánh nhìn chằm chằm chung quanh, bởi vì nàng hiểu rõ nếu như tam hoàng tử xảy ra chuyện thì chỉ sợ là kết cục của bọn họ cũng không tốt hơn bao nhiêu cho nên bọn họ phải tận dụng tất cả khả năng bảo vệ an toàn cho tam hoàng tử.
Vào ba ngày liên tiếp, hết thảy vẫn luôn suôn sẻ nhưng mà màu đen và màu đỏ ở vị trí mi tâm tam hoàng tử càng ngày càng đậm, Chu Oánh biết đây là bình yên trước giông bão.
Tối hôm đó, một đoàn người đóng quân ở vị trí ngoài thôn, sau khi các tiểu binh dừng lại thì một nhóm người lập tức cắm trại, đầu bếp quân thì cũng đến chiếc giếng bên cạnh thôn múc nước.