Chương 476: Vào Kinh Nhận Thưởng (23)
Chương 476: Vào Kinh Nhận Thưởng (23)
Chương 476: Vào Kinh Nhận Thưởng (23)
Nhưng mà phải tìm thời cơ thích hợp, nếu không thì sẽ dẫn lửa thiêu thân.
Buổi tối, cuối cùng hai người Chu Oánh cùng Cố Thừa Duệ cũng có thể cùng nhau tiến vào không gian.
Chờ Cố Thừa Duệ đi làm việc, Chu Oánh nghiêm túc xử lý lời cầu nguyện của các tín đồ trong những ngày này, nhất là thuốc cứu chữa.
Cuối cùng sau khi kiểm tra xong thì thấy Dương Uyển Ninh.
Rất nhanh phát hiện ra chỗ không đúng, nàng ấy có một thân vận rủi khi đi vào trong miếu, mặc dù trong mắt có hận ý nhưng mà cũng không nồng, hơn nữa ánh mắt cũng tương đối sạch sẽ, đơn thuần nhiều.
Nhưng mà lúc nàng nhìn thấy nàng ấy vào ban ngày thì rõ ràng là trong mắt lại có rất nhiều hận ý và sát ý.
Mấu chốt là đáy mắt còn thỉnh thoảng để lộ ra vẻ tang thương nồng đậm, là lúc trước do nàng ấy che giấu quá tốt, hay là...
Nghĩ tới đây thì tìm theo tín ngưỡng nhìn thấy cảnh Dương Uyển Ninh ngồi ở trong phòng ngẩn người.
Trên bàn phía trước nàng ấy có một bức vẽ, phía trên vẽ mấy người có quan hệ với nàng ấy.
Cuối cùng ánh mắt dừng lại chỗ của thư sinh kia, bởi vì nàng ấy đánh dấu là trượng phu.
Trượng phu...
Theo lý thuyết thì bọn họ sẽ thành thân.
Suy nghĩ lại một chút về thái độ lạnh lùng vào ban ngày của nàng ấy cùng với việc nàng ấy nói thư sinh còn hữu dụng khiến nàng đột nhiên có một suy nghĩ, không phải là nàng ấy trùng sinh chứ.
Nếu là như vậy thì thú vị hơn nhiều, hơn nữa thông qua đó thì nàng cũng có thể nhanh chóng xác định xem tam hoàng tử có phải hoàng thượng vào thời đại tiếp theo hay không.
Nếu quả là như vậy thì tốt, nếu không phải thì nàng sẽ cần suy nghĩ một chút xem ý trời như thế nào.
Sau khi rời khỏi chỗ của nàng ấy thì đi đến chỗ của lão Thôi thị.
Chỉ nghe lão Thôi thị nói với một thanh niên trí thức có dáng dấp thanh tú tuấn lãng, một thân phong độ hỏi: "Lão đại, ngươi phải điều tra thêm Cố gia này đã có chuyện gì xảy ra, tại sao lại có thể vào kinh được. Lỡ như Cố gia tra được nguyên nhân chết của Cố thị thì chúng ta sẽ gặp rất nhiều phiền phức."
"Ta sẽ tra rõ ràng việc này, còn về nguyên nhân cái chết của Cố thị thì ngài không cần lo lắng, hài nhi đã xử lý sạch sẽ, bọn họ sẽ không tra ra cái gì."
"Xác định không để lại cái đuôi nào sao?"
"Đúng vậy, ngoại trừ Kim Hoa biết thì không còn người nào biết, ta cảm thấy nàng sẽ không ngốc đến mức nói chuyện này ra."
"Vậy là tốt rồi, mau sớm tra một chút xem lão tam của Cố gia tới đây làm gì."
"Ta đã biết, ngài đi ngủ trước đi, hài nhi vẫn còn có công văn phải xử lý."
Chu Oánh nhanh chóng xác định nam nhân này chính là Hộ bộ thượng thư, Dương Thế Thành Dương đại nhân thông qua cuộc nói chuyện của bọn họ.
Nghĩ thầm nam nhân này bảo dưỡng thật tốt, nếu như không phải biết ông ấy đã sắp bốn mươi thì nàng còn tưởng rằng ngươi này mới ba mươi tuổi, đúng là bảo dưỡng thật tốt.
Sau đó nghĩ tới chuyện giấy ghi đồ cưới mà Dương Uyển Ninh nhắc đến lúc trước, nàng lập tức tìm ở trong phòng lão Thôi thị, quả nhiên thấy một phần giấy ghi đồ cười của Cố thị trong một hốc tối trên vách tường.
Chần chờ rồi thử một chút, muốn nhìn xem có thể 'lấy' ra được không, không nghĩ tới còn thật sự thành công.
Sau đó mở cuốn sổ nhỏ trong tay ra nhìn một chút, sau khi xem xong thì nàng thực sự cảm thấy hâm mộ.
Phía trên ghi có năm cửa hàng, hai trang tử, một căn nhà, đồ trang sức, vải vóc, tranh chữ, đồ cổ, vật trang trí, đồ sứ, cần cái gì cũng có.
Sau đó khép lại nói: "Chẳng thể trách, nói chuyện hôn lễ ở thời cổ đại đều là mười dặm hồng trang, đúng là thực sự đáng sợ. Cũng không trách được Cố gia bị để mắt tới, có lẽ chỉ cần quơ qua là có thể lấp đầy nửa quốc khố."