Chương 478: Cung Yến (1)
Chương 478: Cung Yến (1)
Chương 478: Cung Yến (1)
"Đa tạ tam biểu thiếu gia, vậy nô tỳ cáo lui." Xuân Hỉ lên tiếng rồi quay người đi ra ngoài.
Tam hoàng tử nghĩ đến chuyện mình cùng với Dương Uyển Ninh đồng mệnh thì sợ nha hoàn này xảy ra ngoài ý muốn trên đường cho nên liền kêu một ám vệ tới nói: "Ngươi lặng lẽ đưa Xuân Hỉ trở về, đợi nàng an toàn trở lại bên người Dương tiểu thư thì trở về."
"Vâng." Ám vệ lên tiếng quay người đi ra ngoài.
"Đa tạ Tạ tam hoàng tử." Cố Thừa Duệ nói.
"Tiện tay mà thôi." Tam hoàng tử lắc đầu nói.
Sau đó nói: "Ta sẽ để quản gia đi sắp xếp chuyện y phục trang sức là được, các ngươi cũng đừng quản."
"Được, nhưng mà chúng ta sẽ trả bạc." Cố Thừa Duệ nói.
"Có thể, sau này làm xong thì quản gia sẽ đưa giấy cho ngươi." Tam hoàng tử nghe xong thì chần chờ một chút, nhưng mà nghĩ đến danh tiếng của hắn ta cùng Dương Uyển Ninh thì cuối cùng vẫn gật đầu đồng ý.
Buổi tối, sau khi trở lại không gian, Cố Thừa Duệ nói: "Nhóc con, lát nữa nàng làm việc xong thì xem Dương Uyển Ninh bên kia như thế nào, đừng để xảy ra thêm việc gì."
"Chàng thực sự để ý sao?" Chu Oánh kinh ngạc nhìn về phía hắn.
"Nếu như nàng ấy thực sự trùng sinh, như vậy thì chứng minh rằng trên người nàng ấy mang khí vận, hoặc thân mang sứ mệnh. Nếu như chúng ta giúp đỡ một người như vậy thì nói không chừng tương lai chúng ta còn cần sự trợ giúp của nàng ấy." Cố Thừa Duệ nói đến đây thì dừng một chút nói: "Nhưng mà vẫn phải xem năng lực của nàng ấy, nếu như nàng không thể làm được việc lớn thì cứ bảo đảm mạng sống cho nàng ấy là được."
Chu Oánh gật đầu nói: "Ta đã biết, lát nữa thu lúa, chàng nhớ làm việc xong rồi đến giúp ta thu lúa."
"Ta biết, vậy ta đi trước." Cố Thừa Duệ nói xong thì xoay người đi đến bờ sông bên kia.
Bên này Chu Oánh hoàn thành tất cả những nguyện vọng mình có thể làm được.
Sau đó lại đi tìm Dương Uyển Ninh lần nữa.
Lúc này Dương Uyển Ninh đang nghiêm túc xem thi từ, bên cạnh còn có hầu bao tinh xảo do nàng ấy tự làm, sau khi đọc thơ xong thì bắt đầu ép chân luyện múa.
Mãi đến lúc gần giờ Tý thì mới nằm dài trên giường ngủ.
Lúc này nàng cũng phát hiện bộ quần áo mới trong chăn là một bộ váy màu tím dậm, cho dù là màu sắc hay kiểu dáng thì cũng không thích hợp cho cô nương mặc.
Xem ra hai cô cháu Thôi gia này đều thực sự không phải người thông minh, nếu mặc y phục này ra ngoài thì không phải là đi tìm người mắng sao, quả thực là đả thương địch thủ một ngàn tổn hại tám trăm.
Sau đó lại liếc mắt nhìn lão Thôi thị, phát hiện bà ấy đã nằm xuống, nhưng mà rõ ràng là ngủ không say, hơn nữa còn có vẻ như đang mắng chửi ai, xem ra là đã làm không ít việc trái lương tâm.
Cuối cùng dừng lại ở trong phòng Dương Uyển Ngọc, Tiểu Thôi thị đang tại dặn dò một số việc mà ngày mai nàng ta phải chú ý.
Điều khiến nàng kinh ngạc là mục tiêu của các nàng không phải là làm chính phi của mấy người tam hoàng tử mà là trắc phi của đại hoàng tử.
Nhưng mà nghĩ đến việc Dương đại nhân ở phe đại hoàng tử thì cũng bình thường trở lại.
Ngay khi Tiểu Thôi thị giao phó xong sắp rời đi thì Dương Uyển Ngọc đột nhiên mở miệng nói: "Mẫu thân, ngày mai thật sự có thể ngăn cản tiểu tiện nhân kia tham gia tuyển phi sao?"
"Yên tâm đi, hoàng hậu càng không thích nàng ta xuất hiện hơn chúng ta, ngày mai không chỉ ngăn cản nàng ta tuyển phi mà ta còn muốn nàng ta thân bại danh liệt."
"Thật sao, vậy thì quá tốt rồi, có Hoàng hậu nương nương đứng ra thì đời này của nàng ta sẽ thực sự bị hủy."
"Ai bảo nàng ta không biết tốt xấu, rõ ràng là đã chọn cho một nhà có gia thế trong sạch, nhưng hết lần này đến lần khác, nàng ta lại leo lên cành cây cao làm Phượng Hoàng. Vậy thì liền để nàng ta biết, cái gì gọi là Phượng Hoàng rơi xuống không bằng gà."