Chương 479: Cung Yến (2)
Chương 479: Cung Yến (2)
Chương 479: Cung Yến (2)
Chu Oánh nghe xong thì lắc đầu, còn chưa biết ngày mai ai sẽ xui xẻo hơn đâu, bởi vì nàng phát hiện vận rủi trên người hai mẫu nữ này nhanh chóng gia tăng.
Sau khi làm xong việc ở trong không gian thì Chu Oánh nói chuyện mẫu nữ bọn họ muốn tính kế Dương Uyển Ninh cho Cố Thừa Duệ biết: "Ngày mai chúng ta cũng phải cẩn thận, đề phòng hoàng hậu hoặc đại hoàng tử tìm chúng ta gây phiền phức."
"Ừ, còn có Chu gia bên kia, chưa chắc là bọn họ có sắc mặt tốt hơn bên này."
"Ta biết, nếu như trước kia bọn họ đã bán đồ trong lễ hỏi của nguyên chủ thì tương đương với đoạn mất hôn, nếu như bọn họ tìm tới cửa thì cũng đừng trách ta không nể mặt bọn họ."
"Ừ, cẩn thận một chút, cố gắng tránh tiếp xúc với bọn họ."
Giữa trưa ngày hôm sau cơm nước xong xuôi, Chu Oánh lại tiếp tục học tập lễ nghi cung đình một chút dưới sự giám sát của ma ma dạy lễ nghi.
Sau khi xác định không sơ hở nào thì đi theo tam hoàng tử cùng Chu Hoài Minh vào trong cung.
Đầu tiên là bọn họ đến trường thọ cung, bái kiến Thái hậu.
Sau khi Thái hậu biết vợ chồng bọn họ là người Cố gia sau thì sửng sốt một chút rồi cười hỏi: "Mau ngồi đi, sức khỏe của nãi nãi các ngươi vẫn tốt chứ?"
"Thưa Thái hậu, trước mắt thì cơ thể lão nhân gia cũng không tệ lắm, còn bảo nếu thảo dân có cơ hội nhìn thấy ngài thì để tiểu tử vấn an ngài thay nàng."
"Được, được, cơ thể khỏe mạnh là tốt." Thái hậu cười nói.
Sau đó dựa vào bên người Chu Oánh khóc, nói: "Ngươi chính là tiểu nha đầu của Chu gia sao, không chỉ có tài mà còn khéo tay, thảo nào trước đây Bình Dương nhìn trúng ngươi."
"Tạ Thái hậu cất nhắc." Chu Oánh tiến lên hành lễ nói.
"Ha ha, nhóc con này rất hào phóng, không tệ, không tệ." Thái hậu nhìn thấy thái độ của nàng cung kính mà không có chút hèn mọn nào thì cười lớn.
Nói thật, đừng nói là nhóm cáo mệnh phu nhân, cho dù có là hoàng hậu thì cũng phải làm việc cẩn thận trước mặt bà ta, bà ta thực sự không ngờ một thứ nữ không được sủng ái lại hào phóng như vậy.
Sau đó nghiêm túc đánh giá nàng một chút, ngoại trừ dáng dấp xuất chúng thì khí chất cũng phi thường tốt.
Tuy nói không có quý khí như quý nữ vọng tộc nhưng lại cho một loại khí thế tiên khí bồng bềnh, chỉ có thể khiến người ta cảm thấy ngưỡng vọng.
Nhưng mà sẽ không cảm thấy bị áp chế mà ngược lại mang theo vài phần thân thiết cùng hiền hoà.
Tóm lại là sau những mâu thuẫn thì vẫn không thể không thừa nhận nàng rất ưu tú.
Bà ta vẫy vẫy tay nói: "Mau đến chỗ ai gia bên này xem, để ai gia nhìn kỹ một chút."
Chu Oánh nghe xong thì mặc dù trong lòng có chút không tình nguyện nhưng vẫn lên tiếng rồi chậm rãi đi tới.
Nhưng mà cũng không trực tiếp tiến lên mà là đứng ở vị trí cách bà ta hơn 1m.
Thái hậu thấy vậy thì vỗ vào vị trí bên cạnh, thử dò xét cười nói: "Mau ngồi xuống bồi ai gia trò chuyện một chút."
Dù sao thì bà ta cũng muốn xem xem cô nhóc này thực sự sợ bà ta hay là đang giả vờ.
"Dân phụ lo sợ, dân phụ không ngồi ở vị trí này được." Chu Oánh lắc đầu cười nói.
Tam hoàng tử nhất thời không hiểu rõ Thái hậu có ý gì, đành phải đứng dậy nói: "Hoàng tổ mẫu, người cũng đừng dọa nàng ấy, tôn tử còn trông chờ để nàng làm mấy món ăn ngon cho tôn tử đấy."
"Ồ, nói như vậy thì tay nghề nấu nướng của Chu nha đầu hẳn không tồi?" Thái hậu vô cùng ngạc nhiên hỏi.
Đồng thời nhìn thấy thái độ không kiêu ngạo không siểm nịnh của nàng, cũng biết thật ra nàng không hề sợ bà ta, chẳng qua e sợ địa vị của bà ta nên không dám vượt qua mà thôi.
Lúc sau sai nhũ mẫu bên cạnh là Lưu ma ma lấy một cái ghế cho Chu Oánh, để nàng ngồi xuống phía dưới bên phải bà ta.
"Rất hợp với khẩu vị của tôn tử." Tam hoàng tử trả lời.
"Phải không, món ngươi hay làm là món gì thế?" Thái hậu quay đầu nhìn về phía Chu Oánh nói.