Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 475 - Chương 480: Cung Yến (3)

Chương 480: Cung Yến (3) Chương 480: Cung Yến (3) Chương 480: Cung Yến (3)
Chu Oánh sửng sốt một chút rồi trả lời: "Cơm chiên trứng."

"Cơm chiên trứng, quả là một món ăn khá đơn giản."

"Đúng vậy, nhưng nó lại thử thách bản lĩnh của người nấu nhất. Ngoại trừ cơm không được dính nồi ra, còn phải để trứng được rải đều trên từng hạt cơm, mùi hương của trứng gà và hương gạo hòa quyện, thẩm thấu vào nhau, cho đến khi hòa thành một thể, làm cho trong cơm có trứng, trong trứng có cơm."

Thái hậu nghe nàng miêu tả như vậy, ngay lập tức tưởng tượng ra hình dáng cơm chiên trứng ở trong đầu, không khỏi gật đầu nói: "Ngươi vừa nói như vậy, ai gia nghe cũng thấy thèm, quay về nếu có thời gian để ai gia cũng nếm thử chút."

"Đều nghe người dặn dò." Chu Oánh gật đầu nói.

Lúc sau Thái hậu lại hỏi Tam hoàng tử vài câu, nhất là về mặt đời sống.

Cuối cùng hỏi: "Lão Tam, ngươi có nữ hài tử mình thích hay không, nếu có cứ nói, nhất định phải nói cho tổ mẫu, nếu hiện giờ không việc quyết định hôn sự xuống dưới, thì có thể đã muộn."

"Không có." Tam hoàng tử lắc đầu nói.

Mấy năm nay, hắn ta vẫn luôn canh giữ ở đông dương, vì an toàn lại rất ít đi ra, căn bản là không có cơ hội tiếp xúc nữ hài tử, lại đi nơi nào thích đi.

"Vậy cháu muốn tìm cô nương như thế nào, dù sao cũng phải có hình mẫu mà mình thích chứ?"

"Chủ yếu có hai đặc điểm, một là kiên cường, cái còn lại chính là có tấm lòng ngay thẳng. Tôn tử rất hiếm khi ở kinh thành, chỉ cần nàng ấy có thể chống đỡ vương phủ, dốc lòng dạy dỗ hài tử là được."

Thái hậu nghe xong đồng ý gật đầu nói: "Nói cũng đúng, tâm bất chính, chí không kiên, là không đảm đương nổi chức vị tức phụ của hoàng thất, cho dù có làm cũng làm không xong."

Điểm ấy đối với người Hoàng thất bọn họ mà nói, chính là chuyện vô cùng quan trọng.

Điều này đặc biệt đúng với vị trí hoàng hậu, chỉ đáng tiếc cho nha đầu Chu gia kia, nghĩ đến đây bà ta liền thở dài.

Đúng lúc này có người dẫn một đám cáo mệnh phu nhân lớn tuổi đi đến, sau khi hành lễ với Thái hậu và Tam hoàng tử rồi ngồi xuống.

Tam hoàng tử đứng dậy nói: "Hoàng tổ mẫu, các vị trưởng bối, các người cứ ngồi trò chuyện, chúng ta cáo lui đây."

"Thái hậu an, dân phụ xin cáo lui." Chu Oánh đi theo tiến lên hành lễ nói.

"Lão Tam, các ngươi cứ đi thôi, Chu nha đầu thì ở tại chỗ này, lát nữa ta đưa nàng về." Thái hậu nói với ba người Tam hoàng tử.

Lúc sau để cho Chu Oánh lại ngồi trở về.

"Vâng kính nhờ Hoàng tổ mẫu." Tam hoàng tử hơi chần chờ một chút rồi gật đầu, sau đó dẫn theo hai người Cố Thừa Duệ và Chu Hoài Minh xoay người rời khỏi Cung Trường Thọ.

Chờ bọn họ đi rồi, một vị lão phu nhân lưng còng khoảng sáu mươi, nhìn về phía Thái hậu nói: "Thái hậu, vị này sẽ không phải là cô nương mà Tam hoàng tử nhìn trúng đấy chứ?"

"Thế thì ngươi đã đoán sai rồi, nàng là thê tử Cố gia đã xung hỉ cho Bình Dương năm đó, chẳng qua ta rất thích khí thế trên người đứa nhỏ này thôi." Thái hậu lắc đầu nói.

Tiếp đó nhìn về phía Chu Oánh nói: "Vị này chính là An Lão Vương phi, vài năm trước có quan hệ không tồi với nãi nãi của ngươi."

"Dân phụ Chu Oánh, gặp qua An Lão Vương phi." Chu Oánh đứng dậy hành lễ nói.

"Mau đứng lên đi, hiện tại nãi nãi của ngươi như thế nào?"

"Thân thể của nãi nãi vẫn rất khỏe mạnh, thời điểm vụ mùa vẫn có thể làm chút việc đồng áng, khoảng thời gian khác thì đi ra bên ngoài phơi nắng, cùng tâm sự trò chuyện với các nãi nãi trong thôn."

"Vậy là tốt rồi, qua hai ngày nữa chúng ta đến quý phủ hảo hảo tâm sự." An Lão Vương phi mỉm cười gật đầu nói.

Đồng thời cũng biết vì sao Thái hậu thích nàng, chỉ dựa vào phong thái và cách nói chuyện này không hề thua kém so với các quý nữ.

Mấu chốt là những quý nữ đó ở cùng một chỗ với Thái hậu, mục đích cũng không đơn thuần.
Bình Luận (0)
Comment