Sau Khi Xuyên Qua, Cùng Phu Quân Mang Hàng Tỷ Vật Tư Đi Làm Ruộng (Dịch Full)

Chương 481 - Chương 486: Cung Yến (9)

Chương 486: Cung Yến (9) Chương 486: Cung Yến (9) Chương 486: Cung Yến (9)
Là một bộ váy dài màu xanh nước biển, bên trong tối ngoài sáng, thoạt nhìn vừa trắng lại vừa trẻ trung, mấu chốt là tôn lên dáng người.

Đồ trang sức trên đầu cũng không phải bằng vàng bạc hay ngọc bích, mà là dùng viên pha lê màu xanh tạo thành một món trang sức vô cùng giản dị.

Tuy cài lên đầu không quá lộng lẫy, nhưng vẫn rất rực rỡ lóa mắt.

Sau khi Lưu ma ma trang điểm xong cho nàng ấy, còn thật sự ngắm nhìn nàng ấy một lượt nói: "Dương tiểu thư, dáng người tốt, khuôn mặt đẹp, hôm nay nhất định phải trổ hết tài năng đấy."

"Chủ yếu vẫn do kỹ thuật của Lưu ma ma tốt, hôm nay phải cảm ơn người, nếu không phải người. . . . . . ." Dương Uyển Ninh nói tới đây không nhịn được rơi nước mắt.

Nàng ấy thật không ngờ Thôi thị có thể ác độc như vậy, hôm nay, nếu như để bà ta thực hiện được chuyện này, thì nàng ấy nhất định sẽ thân bại danh liệt, chết không được yên lành.

Xem ra bà ta còn độc ác hơn nhiều so với nàng ấy tưởng tượng, về sau nhất định càng phải cẩn thận hơn mới được.

"Cũng may người có vận khí tốt, đừng nghĩ chuyện này nữa, lấy. . . . . . ." Lưu ma ma mới nói được một nửa, cách đó không xa liền truyền đến âm thanh ầm ĩ.

Đột nhiên bà ấy cười khẩy nói: "Mau chóng dọn dẹp một chút, chúng ta xem diễn đi."

Nói xong thì bà ấy lập tức đưa y phục cho nàng ấy, cũng cầm lược cùng với son bột nước trang điểm cho nàng ấy, rồi vô cùng vui vẻ đi ra ngoài.

Dương Uyển Ninh thấy vậy vô cùng kinh ngạc, nàng ấy không ngờ tới, Lưu ma ma lớn tuổi như thế mà vẫn còn tò mò như vậy.

Các nàng vừa bước ra khỏi phòng, liền nhìn thấy một đống người đang đứng ở trước cửa phòng của chính mình.

Đồng thời còn có tiếng rống giận dữ của Thôi thị truyền đến: "Dương Uyển Ninh à Dương Uyển Ninh, mặt mũi của Dương phủ đều bị ngươi làm cho mất hết rồi, sao ngươi có thể ở trong cung làm ra loại chuyện này chứ."

"Thật lớn mật, lén lút trốn mọi người trong cung chạy đến đây, nhưng lại là Trần Phóng hoa hoa công tử nổi danh ở kinh thành." Lập tức có người phụ họa nói.

"Người đâu, bắt toàn bộ bọn họ lại cho bản cung, trực tiếp dìm xuống sông." Lúc này giọng nói tức giận của hoàng hậu truyền đến.

"Ôi, đây là có chuyện gì xảy ra vật, sao có người gọi tên của ta thế, còn muốn dìm xuống sông." Lúc này Dương Uyển Ninh đi tới với vẻ mặt nghi hoặc hỏi.

Mọi người nghe thấy đều quay đầu nhìn lại, đến khi xác định đúng là Dương Uyển Ninh thật, tất cả bọn họ đều ngây ngẩn cả người.

Nếu Uyển Ninh ở trong này, thế người phòng trong kia chính là. . . . . . .

Nhìn đến nơi này, một vị phu nhân có vóc dáng vừa cao vừa cường tráng, cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa bước vào lớn tiếng chất vấn: "Dương phu nhân, ngươi chắc chắn bên trong chính là Dương Uyển Ninh sao, Dương Uyển Ninh vẫn còn đang ở bên ngoài đấy."

"Đúng thế, mau mau nhìn xem nữ chính đó là ai, vốn dĩ Dương Uyển Ninh không có ở trong phòng."

Thôi thị ở trong phòng, nghe được lời các nàng nói, hơi run rẩy bước lên phía trước kéo nữ nhân kia đi ra ngoài, đến khi nhìn thấy đằng sau là một khuôn mặt xa lạ, trực tiếp cứng đờ tại chỗ.

Lúc này phu nhân vừa cao vừa cường tráng vô cùng mỉa mai nói: "Ta nói này Dương phu nhân, việc này sẽ không lại là ngươi sắp đặt đấy chứ. Ngươi cũng thật là, nói như thế nào thì Dương Uyển Ninh cũng là đích nữ của Dương phủ các ngươi mà, nàng ấy xảy ra chuyện thì mặt mũi của ngươi cũng không còn."

"Hai năm gần đây giao tiếp với bà ta, còn tưởng rằng bà ta là người tốt chứ, không nghĩ tới thế mà lại là người ác độc như vậy, đây là muốn Dương Uyển Ninh hoàn toàn bị hủy hoại đấy."

"Điều này không bình thường hay sao? Chỉ cần Dương Uyển Ninh còn sống, nữ nhi của bà ta sẽ luôn phải cúi đầu."

"Các ngươi..." Thôi thị nghe mọi người nói thế, tức giận đến nghiến chặt răng, nhưng bà ta lại không dám đắc tội mọi người.
Bình Luận (0)
Comment