Chương 502: Phản Ứng (7)
Chương 502: Phản Ứng (7)
Chương 502: Phản Ứng (7)
Mặc dù nó sẽ tiêu tốt chút điểm, nhưng cách này đối phó với Chu Giai Thanh rất tốt." Chu Oánh nói xong, xuyên qua Miếu Mẫu Thần, bôi dược thần trên da tay nàng ta.
Sau khi xác nhận thuốc đã được hấp thụ, nàng thu lại những bột thuốc còn dư.
Ngay lúc nàng định rời khỏi Chu gia, bất ngờ nhìn thấy đại thiếu gia Chu gia, Chu Lập Khôn, lẻn ra khỏi cửa rồi đi vào Hồng lâu.
Hắn ta gọi tên một cô nương tên Thanh Nhi, sau khi vào nhà, hắn ta ôm hôn nàng ta.
Thanh Nhi đẩy hắn ta ra và nói: "Nhìn chàng nóng nảy thế nào, tại sao tức phụ phu nhân lại làm chàng không hài lòng?"
"Nàng ta chỉ giỏi chăm bẵm cho người khác. Đừng nói về nàng ta nữa, tối nay nàng phải chăm sóc thật tốt cho tiểu gia." Chu Lập Khôn nói xong, trực tiếp ôm Thanh Nhi lên giường.
Chu Oánh thấy vậy chán ghét lui ra ngoài, vốn định là muốn cho Chu Lập Khôn nương tử vỡ mộng, nhưng nhìn cái bụng bầu của nàng ta, lại không dám làm loạn.
Cố Thừa Duệ thấy nàng quay lại thì tươi cười hỏi: "Có phát hiện gì mới không?"
"Ừ." Chu Oánh gật đầu liên tục.
Sau đó, nàng kể cho hắn ta nghe về Chu Lập Khôn và nói: "Đại Minh có quy định quan giả không được phép ra vào Hồng Lâu đúng không?"
"Đúng, Chu Lập Khôn là quan phải không?"
"Đúng vậy, khi hắn ta mười bảy tuổi, đã tiến vào Thái Y Viện, phó thủ của Chu Viện Thủ. Bảy tám năm sau, cũng đã trở thành ngự y. Chuyện này mà lộ ra, tiền đồ của hắn ta coi như cũng đã lìa đời."
"Vậy tiên lễ hậu binh."
"Được rồi, nhanh đi tắm rửa đi." Chu Oánh nói xong, quay người đi vào gian phòng rửa mắt.
Sáng sớm hôm sau, phu thê Cố Thừa Duệ đang chuẩn bị dùng bữa tối thì Tam hoàng tử bước
Hai người bọn họ đang định đứng dậy hành lễ, nhưng Tam hoàng tử đã vẫy tay mời họ ngồi xuống và nói: "Ta sẽ không quấy rầy các ngươi."
"Nếu vậy thì thỉnh Tam hoàng tử ăn bữa." Cố Thừa Duệ nói xong, nhờ bà tử bên cạnh mang một bộ chén đũa ra.
Sau đó cả ba người cũng nhau ăn trong yên lặng.
Dùng bữa xong, Tam hoàng tử hỏi: "Tiếp theo có dự định gì, có định ở lại kinh thành không?"
Nói xong, hắn ta xua tay bảo bà tử thu dọn bát đĩa rồi đi xuống. .
Cố Thừa Duệ đợi bà tử đi rồi mới trả lời: "Không định ở lại lâu, nhận thưởng xong sẽ về quê ngay lập tức, nước trong trấn thủy lộ đã đạt tới mức độ nhất định, chờ khi thủy lộ được khôi phục, nơi này cũng sẽ phát triển không khác gì kinh thành."
"Tốt lắm, Kinh Thành hiện tạ như một xoáy nước, nên rời đi càng sớm càng tốt. Nhân tiện, sáng nay, sau khi ban thưởng, Hoàng Thượng sẽ chiêu mộ ngươi vào cung. Nếu ngươi không muốn ở lại thì nhớ giấu dốt."
"Hoàng Thượng muốn chiêu mộ ta. Ngài có biết chuyện gì đang xảy ra không?"
"Ta không biết, nhưng nếu tiên đoán không sai, đại khái muốn giữ ngươi ở kinh thành, hơn nữa ngươi đã nhận danh Bình Dương công chúa, vậy thì phải đi bái kiến."
Cố Thừa Duệ nghe xong liền ngừng nói: "Ngài có biết tại sao Hoàng Thượng đột nhiên ghi tên ta dưới danh của Bình Dương công chúa không?"
"Việc này rất phức tạp. Chỉ cần ngươi giữ tâm trí bình thường, ta có thể tạm thời giữ cho ngươi được an toàn."
"Tâm trí bình thường." Cố Thừa Duệ nghe xong lời này trầm tư, gật đầu nói: "Ta hiểu rồi, đa tạ đã nhắc nhở."
"Không cần khách khí, lúc nữa sớm thay nhanh y phụ, cùng lắm quá nửa cái canh giờ ban thưởng xong rồi đến phủ." Tam hoàng tử nói xong lúc sau trực tiếp đứng dậy rồi đi.
Phu thê hai người nhìn nhau liếc mắt một cái lúc sau, về phòng thay y phục.
Đổi xong rồi y phục, Chu Oánh nói: "Vào cung, cẩn thận một chút, ta sẽ nhìn chằm chằm bọn họ, nếu bọn họ dám làm khó dễ chàng, ta sẽ không bỏ qua."
"Qủa nhiên là tức phụ giỏi, nhưng lần đầu tiên gặp mặt, hẳn là sẽ không làm phiền toái, không cần lo lắng."
"Chỉ mong vậy." Chu Oánh lắc đầu nói.
Lúc sau Cố Thừa Duệ liền đến thư phòng xem thư y.