Chương 510: Tư Nông Tam Phẩm
Chương 510: Tư Nông Tam Phẩm
Chương 510: Tư Nông Tam Phẩm
Tuy nhiên, sau bữa cơm, thì biết được Cố Thừa Duệ sẽ phải theo Tam hoàng tử vào cung vào sáng mai.
Cố Thừa Duệ đành phải nói: "Vậy ngày mai nàng đi cùng Phùng thúc, dẫn thợ thủ công đến trong nhà dọn dẹp."
Chu Oánh do dự một hồi, nhưng cũng đồng ý.
Trong trường hợp Chu gia gian lận, nàng sẽ khó có thể trốn thoát nếu không lộ ra con át chủ bài của mình."
buổi tối, Chu Oánh không để Cố Thừa Duệ vào không gian mà để hắn đi ngủ sớm.
Ngày hôm sau, Cố Thừa Duệ dậy sớm, theo tam hoàng tử vào cung.
Chu Oánh bị hắn quấy rầy không ngủ được nên ngay sau khi hắn rời đi nàng liền đứng dậy, tắm rửa xong, nàng bắt đầu đánh quyền trong tiểu hoa viên.
Khi mặt trời mọc, Mã bà tử đi tới và nói: "Cố nương tử, ta đã tìm thấy người bán củi, đang ở trong viện chờ ngài."
Chu Oánh nghe xong liền thu công nói: "Có tới đủ không?"
"Vẫn chưa, bọn họ ở xa, nên là mua hè thì có thể đến sớm hơn."
"Ngươi có quen bọn hắn không?"
"Nói thật với ngài, người bán củi này là tôn tử của bổn gia Mã Đại Lực, là đứa trẻ nô tỷ dẫn dắt từ bé?" Mã bà tử nói lời này có chút ngượng ngùng: "Ngài đừng nghĩ nhiều, củi hắn ta bán ra thật rất vừa tiền, Vương phủ cũng đã dùng mấy năm rồi."
"Chỉ là một ít củi thôi, chỉ cần dùng tốt, giả cả vừa phải là được, mua của ai không quan trọng, ngươi nói xem có phải không."
"Vâng." Mã bà tử thở phào nhẹ nhõm nói.
Khi quay lại tiểu viện, nhìn thấy một nam nhân trạc ba mươi tuổi đang ngồi lúng túng trên một tảng đá trong sân, nhìn thấy bọn họ đi vào, lập tức đứng dậy, mỉm cười gật đầu với bọn họ. Chu Oánh thấy hắn ta ánh mắt trong veo, cũng không phải là người gian xảo, liền âm thầm gật đầu hỏi: "Mã Đại Lực phải không? Ngoài củi mà vương phủ hay sài, mỗi ngày ngươi có thể gửi bao nhiêu?"
"Phu nhân ngài muốn bao nhiêu? Nếu ngài muốn nhiều hơn, ta có thể nhờ người trong làng giúp đỡ."
"Ngươi cũng thông minh đấy, làm như vậy đi, bây giờ ngươi hãy mang trước cho Ngô Đồng cách vách, khoảng một trăm thạch."
Mã Đại Lực nghe xong liền vui mừng khôn xiết, có vẻ như đây lại là một đợt hàng lớn, hắn ta gật đầu liên tục nói: "Được rồi, mười ngày, ta nhất định trong vòng mười ngày sẽ giao cho ngài."
"Được, giá cả cứ giống như Vương phủ, đây là tiền cọc, nếu có dư sẽ giải quyết sau." Chu Oánh nói xong, sau đó đưa cho hắn ta một lượng bạc.
"Được, vậy ngày mai ta sẽ bắt đầu giao hàng." Mã Đại Lực nói xong liền xoay người đi ra ngoài.
Ăn xong, Chu Oánh đi tìm Phùng quản gia, sau khi biết có người tới, lập tức chạy tới.
Sau khi hướng dẫn họ cách trang hoàng, nên trang hoàng bên trong toàn bộ phủ với hình ảnh thông thượng hỏa long, sau đó tạm thời giao cho Trịnh lão bá giúp trông coi trước khi trở về vương phủ.
Khi nàng quay lại, Cố Thừa Duệ đã đợi sẵn trong phòng, nhưng trên mặt lại có vẻ chán nản, Chu Oánh bước tới hỏi: "Sao vậy? Hoàng Thượng làm khó gì chàng sao?
"Cũng không hẳn, tư nông Công Bộ.
Sau khi được phê duyệt ở lâm triều, ta được yêu cầu đảm nhận Tam Phẩm Tư Nông, chuyên nghiên cứu về cách nâng cao năng suất sản lượng nông nghiệp.
Và thúc đẩy, mở rộng phạm vi khoai lang trắng trong Kinh Thành là nhiệm vụ đầu tiên của ta."
"Làm sao chàng có thể đáp ứng, vậy y thuật của chàng thi sao?"
"Tất nhiên là ta không đáp ứng nhưng Hoàng Thượng nói, tạm thời để ta lo việc đó, đợi cho đến khi tìm được một quan chức phù hợp sẽ thay thế cho ta."
"Nhảm nhí, nếu cứ mãi không tìm thấy thì sao?"
"Dù thế nào đi nữa. Bằng cách này, chúng ta sẽ không thể rời đi được."
"Vậy chàng trước tiên phải đảm đương nhiệm vụ gieo trồng khoai lang."
"Cũng đành phải làm như vậy. May mắn thay, hiện tại ta có thu nhập khá ổn." Cố Thừa Duệ nói xong lại nói: "Vừa lúc đang tính trồng ở trong lều, chúng ta vẫn có thể kiếm được một ít tiền trong dịp Tết Nguyên đán."