Chương 52: Sửa Phòng Ở (7)
Chương 52: Sửa Phòng Ở (7)
Chương 52: Sửa Phòng Ở (7)
Còn ở phía bên này, sau khi dỡ xe xong, Cố Thừa Ân tò mò nhìn về phía Cố Nhận Duệ hỏi: "Không ngờ là sau khi ngươi rời căn nhà đó, ngược lại nhìn ngươi sáng sủa ra rất nhiều."
"Làm người ai cũng nên nhìn về phía trước, có một số việc nên chấp nhận buông bỏ, còn nữa, mỗi người đều phải có tinh thần trách nhiệm với việc của mình."- Cố Thừa Duệ mỉm cười nói, sau đó hắn quay đầu nhìn thoáng qua Chu Oánh.
"Đã nghĩ thông suốt và thoáng rồi thì tốt, có điều không thể không nói vận khí của tiểu tử nhà ngươi rất không tệ đó. Dáng dấp và vẻ ngoài của đệ muội đã đẹp, mà người còn đảm đang nữa, tính tình cũng thiện lương, sau này hai đứa phải sống hạnh phúc với nhau đấy nhé."- Cố Thừa Ân nghe hắn nói thì hơi run lên, sau đó vội mỉm cười trả lời.
"Vâng ạ, phúc họa tương y* mà, đâu ai nói trước được việc gì."- Cố Thừa Duệ gật đầu đồng ý nói.
*Phúc và hoạ có mối quan hệ chặt chẽ.
Cố Thừa Tự nghe xong thì hừ lạnh một tiếng, hắn ta quay người đi ra ngoài.
Cố Thừa Ân thấy thái độ của em trai mình thì chỉ cười cười: "Tiểu tử này, nó cứng đầu lắm, ngươi chớ để ý. Đi thôi, chúng ta cùng chồng rồi đóng đống gỗ đó lại đi, tranh thủ sửa lại phòng sớm một chút để còn chuyển vào ở."
"Tạ ơn Thừa Ân ca."- Cố Thừa Duệ dứt lời thì cùng Cố Thừa Ân phụ thợ mộc đóng gỗ.
Khi trời đã về đêm, các công nhân đều đã ai về nhà nấy, Cố Thừa Duệ mới cùng Chu Oánh quét dọn nơi đây qua một lần.
Lúc hai người vừa làm xong, Điền Gia Vượng cũng đẩy nửa xe cải trắng tiến vào nói: "Vẫn chưa xong hả, nè, đây là một ít củ cải trắng mà chủ nhà đó không cần đến, nên là ta nhặt về, nghĩ rằng chắc hẳn các ngươi vẫn chưa có gì bỏ bụng, mong hai người không chê."
"Sao chúng ta lại chê được, huynh đúng là vị cứu tinh cho hai cái bụng đói này mà, huynh mau vào trong ngồi đi."- Chu Oánh tiến lên phía trước nói.
"Không cần đâu, ta còn phải về nhà ăn cơm nữa, chờ các ngươi sửa phòng ở xong rồi mời ta tới ăn tân gia sau cũng được."- Điền Gia Vượng nói xong, hắn ta bắt đầu xách hai tay cầm xe ba gác lên.
Cố Thừa Duệ bước lên phía trước giúp đỡ phủi các củ cải trắng xuống, sau đó hắn tiễn Điền Gia Vượng ra ngoài.
Mà Chu Oánh thì lật các củ cải trên đất qua lại, tất cả củ đều thuộc kiểu lá lớn củ nhỏ, trách không được chủ nhà lại không cần những củ này.
Nhưng nàng cũng có thể chọn ra được rất nhiều củ ăn được, đỡ cho nàng phải mặt dày mày dạn ăn ké đồ của nhà trưởng thôn.
Sau đó hai người cầm dao lên, bắt đầu xử lý các củ nhìn ngon, sau đó bỏ chúng vào nhà bếp - nơi duy nhất đã sắp xây xong.
Sau đó, họ còn nấu thêm một nồi cháo gạo, hâm lại bánh và đồ ăn nóng lúc trưa một chút, đơn giản ăn một bữa.
Sau bữa ăn, Cố Thừa Duệ hỏi: "Bé con, nàng muốn chúng ta đặt than dưới giường hay là xây hệ thống sưởi sàn?"
"Hệ thống... sưởi sàn?"
"Đúng như những gì nàng nghe rồi đó, sưởi sàn, xây ống thông bếp* còn phải đục tường quá phiền phức, cho nên chỉ có thể xây hệ thống ngầm dưới lòng đất."
*Ống thông từ bếp lò lên ống khói.
Chu Oánh chần chờ một chút: "Cái nào tiện lợi hơn thì chàng cứ làm đi, dù sao chúng ta cũng đâu ở nơi này lâu đâu."
"Được, vậy để ta làm theo ý mình nhé."- Cố Thừa Duệ gật đầu nói.