Chương 537: Luyện Chữ (1)
Chương 537: Luyện Chữ (1)
Chương 537: Luyện Chữ (1)
Thu ma ma sau khi nghe xong thì trong muốn nói mà lại không dám nói: "Lão nô chưa từng làm qua việc này, chỉ sợ là làm không tốt mà thôi."
"Ai cũng đều không phải khi trời sinh ra thì đã biết rồi, trước tiên cứ trông coi thử, nếu có thể gánh vác được thì làm, nếu cảm thấy lực bất tòng tâm, thì ta sẽ lại tìm người."
"Được rồi, vậy để ta làm thử vậy."
Chu Oánh gật đầu, và sau đó để Chu Đại Sinh lo việc nhà.
Bởi vì nàng biết rằng, với tính khí thất thường của hắn ta, thì hắn ta sẽ không thể đảm đương được nhiệm vụ quan trọng.
Cuối cùng thì nàng nhìn về phía phu thê của Hải Đường mà nói: "Phu thê hai người sẽ ở lại nhà bếp nhé, nhớ là nhà bếp không phải là nơi để cho các người nấu ăn, mà là nơi để cho các người có thể cố gắng nâng cao tài nghệ của mình."
Nếu có thể, sau khi Tửu Lầu khai trương thì các người nên đến đó."
"Rõ, chúng ta nhất định sẽ làm việc chăm chỉ." Phu thê hai người liền liên tục gật đầu.
Sau đó, nàng chỉ giữ lại một mình Hải Đường để giúp nàng dọn dẹp nhà cửa, đến trưa thì tất cả mọi thứ đều đã được chuẩn bị sẵn sàng hết cả rồi.
Ngoại trừ mùi sơn trên bàn ghế mới, thì còn lại tất cả mọi thứ đều đạt tiêu chuẩn của nàng.
Hải Đường sau khi dọn dẹp xong thì đi rửa mặt rồi quay lại và hỏi: "Phu nhân, bữa trưa người muốn ăn gì?"
"Ở nhà có cái gì thì làm cái đó đi, ta không kén chọn đâu." Chu Oánh đáp.
"Vậy người nghỉ ngơi một lát đi, nô tì đi rồi sẽ quay lại." Hải Đường sau khi nói xong, thì xoay người chạy ra ngoài.
Đợi sau khi nàng ấy rời đi, thì Chu Oánh liền cởi áo khoác bông ra, bởi vì than trong phòng thực sự quá nóng rồi.
Đợi sau khi những giọt mồ hôi dần dần rơi xuống hết, thì nàng lại mặc áo khoác bông vào, sau đó thì đi đến căn bếp nhỏ cạnh phòng phía đông, và đóng cửa lửa lại.
Bữa trưa, thực ra rất đơn giản, gồm có bánh nướng và thịt thái lát xào cùng bắp cài, hơn nữa có cháo ăn cùng với bánh mì.
Chu Oánh mời nàng ấy ngồi xuống bên cạnh mình để cùng ăn chung.
Nhưng vừa đưa bánh vào miệng thì nàng lập tức cau mày, mà ngẩng đầu lên để nhìn về phía Hải Đường và hỏi: "Hải đường, bánh mì này làm bằng nước ấm à?"
"Đúng, ăn thế này sẽ mềm hơn."
"Nhưng vẫn hơi cứng. Lần sau dùng một nửa trộn bột mì với nước nóng, một nửa dùng thử với nước thường trộn với bột mì, hãy nhớ rằng mì nhất định phải mềm, thì mới đạt tới trạng thái dùng tay là bốc lên được tức khắc."
"Được, ta sẽ thử." Hải Đường trầm ngâm rồi gật đầu.
Chu Oánh thấy thế thì liền cúi đầu ăn cơm, ngoài ra món rau xào cũng không tệ, và đặc biệt là những lát thịt bên trong, rõ ràng là được tẩm tinh bột, nhưng khi ăn thì lại có vị tươi ngon mềm mại.
Bắp cải chỉ được làm nóng đều mà thôi, nhưng ăn lại có vị rất giòn. Nhìn chung mà nói thì món ăn này là một món xào khá ngon.
Nhưng để nó lên bàn thì lại không hợp, cho nên sau đó chỉ có thể đem công thức làm món bắp cải nhồi thịt mà nói với nàng ấy: "Sau này ngươi có thể để Thược Tử ca thử nhé. Món ăn này sau này sẽ trở thành một trong những món ăn đặc trưng của Tửu Lầu."
"Người nghĩ thế nào, người đang nghĩ tới việc dùng lá bắp cải bọc thịt à." Hải Đường với vẻ mặt kinh ngạc hỏi.
"Cho nên muốn trở thành một đầu bếp giỏi, thì ngươi phải không ngừng đổi mới, nếu không sẽ sớm bị tụt lại phía sau."
Không phải ngự trù cũng vậy sao, nếu không có sự đổi mới liên tục, thì đầu bếp sẽ phải thay đổi hàng năm."
"Cũng đúng, xem ra chúng ta phải nghiên cứu kỹ khi quay về."
"Được rồi, nếu ngươi cần bất kỳ nguyên liệu nào thì chỉ cần đến chỗ của Thu ma ma mà dùng ngân lượng để mùa về là được, đồng thời đúng lúc có thể rèn luyện tay nghề bởi vì mọi người cũng cần cải thiện bữa ăn của mình."
"Hiểu rồi, chúng ta nhất định sẽ phải làm việc chăm chỉ."