Chương 551: Rối Rắm
Chương 551: Rối Rắm
Chương 551: Rối Rắm
"Thì ra là như vậy, tạ ơn phu nhân đã an bài." Thu ma ma kích động hành lễ nói.
"Thu ma ma không cần khách khí, nhanh sắp xếp dọn cơm đi, chúng ta đều đói bụng rồi.
"Vâng."
Sau khi Thu ma ma rời đi, hai phu thê vội vàng tắm rửa rồi bắt đầu ăn cơm.
Bữa ăn hôm nay đồ ăn phong phú hơn nhiều, ngoài nước canh bột mỳ và bánh bao đen còn có thịt lợn hấp bột gạo, cá viên xào củ cải, còn có cải trắng trộn, một bát cà tím hấp tỏi.
Chu Oánh vừa ăn cơm vừa viết ra những chỗ thiếu sót và những chỗ đã hoàn mỹ, đưa cho Thạch Trúc để nàng ta đưa cho Chước Tử.
Buổi tối tiến vào không gian, Cố Thừa Duệ nói: "Chúng ta phải nghĩ biện pháp lấy ra một ít gạo, nếu không một ngày một ngày hai bữa uống nước canh bột mì, thật sự là quá khó nuốt."
"Chúng ta tìm cơ hội đi, cũng không thể lấy mẫu thần ra làm cớ nữa." Chu Oánh nói đến đây hỏi: "Nhân tiện, Thuỵ vương sắp thành thân, ngươi đã nghĩ tới sẽ đưa lễ vật gì chưa?"
"Đã nghĩ rồi, chuẩn bị chút hạ lễ cho hắn dựa theo tục lệ, sau đó tặng cho hắn một bản tam thập lục kế."
"Tam thập lục kế, chàng phải nghĩ kỹ nguồn gốc nha."
"Thời cổ đại này, tin tức chưa phát triển nên cứ tùy tiện bịa ra một chút là được. Chỉ cần đồ vật hay, độc nhất thì hắn cũng không tìm hiểu sâu làm gì."
Bên kia Thuỵ vương đọc xong tin tức của Sở thị vệ đưa tới lại hỏi: "Người họ Diêm đã trở về, hai ngày này phải để mắt tời hắn, bản vương cũng không muốn làm sổng con rùa này."
"Vâng." Sở thị vệ nói đến đây lại do dự một chút, nói: "Nếu vương gia đã biết trong lòng Tôn tiểu thư có người khác, sao không trực tiếp bẩm báo hoàng thượng chọn một phi tử khác."
"Làm như vậy, Tôn tiểu thư chắc chắn phải chết, ngay cả Tôn gia cũng sẽ bị liên lụy."
"Nhưng Tôn đại học sĩ là người tương đối chính trực, lại còn học rộng tài cao, cứ như vậy mất mạng sẽ là tổn thất lớn của Đại Minh."
"Nhưng mà, lỡ như..."
"Vậy thì nàng ấy chỉ có thể "Bị bệnh qua đời"
"Thuộc hạ hiểu rồi, thuộc hạ nhất định sẽ cho người để mắt tới." Sở thị vệ nói xong, xoay người đi ra ngoài.
Mà Thuỵ vương lại lần nữa liếc nhìn tin tức trên giấy nói Diêm đại công tử Diêm Chí Võ hồi kinh, trong mắt hiện lên một tia sắc lạnh: "Bản vương muốn nhìn xem ngươi chọn tiền đồ hay chọn mỹ nhân."
Tất nhiên, vào ban đêm, Diêm Chí Võ trở về nhà, xác nhận Tôn Hiệu thực sự sẽ thành thân với Thuỵ vương, hắn ta trực tiếp rơi vào trầm mặc.
Nhưng cuối cùng hắn ta vẫn quyết định đến Tôn phủ hỏi thắm.
Sau khi hắn ta thay y phục chuẩn bị đi ra ngoài, Diêm mẫu đi tới nói: "Võ Nhi, ngươi muốn đi đâu vậy?"
"Mẫu thân, con muốn đi thăm biểu muội." Diêm Chí Võ trực tiếp trả lời.
"Ngươi đúng là dám làm dám chịu, nhưng ta không cho phép ngươi đi."
"Tại sao? Ta chỉ đi qua nhìn xem một chút, cũng không làm gì cả."
"Nhìn xem, chỉ nhìn một chút thì có thể làm được gì? Đã bỏ qua chính là bỏ qua. Nếu tiếp tục dây dưa thì cả hai nhà đều không hay ho gì."
"Nhưng mà..."
"Không có nhưng nhị gì cả, nếu bây giờ ngươi qua đó chỉ có thể khiến cả hai người các ngươi càng thêm khổ sở."
"Ngoài khóc lóc ra còn có thể làm gì?"
"Kháng chỉ, để mọi người chôn cùng các ngươi phải không?"
"Hay là bỏ trốn, bị bắt trở về thì chết một mạng, không bắt về được thì hai người các người cũng chỉ thể thành 'người chết'."
"Về phần hai nhà Diêm Tôn cuối cùng mất đi thánh tâm, sau này còn làm được việc gì?
"Huống chi đã mấy ngày trôi qua vẫn không có thư từ gì của Tôn gia, rõ ràng là bọn họ không muốn các ngươi dây dưa nữa."
"Dù thế nào đi nữa, có một số việc nhất định phải nói rõ ràng."
"Muốn đi cũng không được đi vào ban đêm, ngày mai nương đi cùng ngươi tới đó." Diêm mẫu nói xong liền quay người rời đi.