Chương 553: Trò Chuyện (1)
Chương 553: Trò Chuyện (1)
Chương 553: Trò Chuyện (1)
"Đợi lão phu chẩn bệnh xong rồi nói." Sau khi đại phu nói xong, đặt rương y dược xuống rồi vào nhà nghiêm túc kiểm tra cho Tôn Diệu Khả.
Sau đó ông ta đi ra nói: "Nhìn bộ dáng của lệnh thiên kim, sợ là nàng có tâm sự gì đó, suy nghĩ không thông, bệnh này e rằng khó chữa."
"Về phần nàng bị sốt cao thì chỉ là bị cảm lạnh."
"Các ngươi mang chút rượu đậm vào rồi bảo nha hoàn xoa bóp toàn thân cho nàng, có thể hạ sốt được."
"Ta sẽ kê thêm mấy loại thuốc, đổ mồ hôi ra cơ thể sẽ không có gì đáng ngại, nhưng tâm bệnh thì lão phu không thể làm gì được."
Tôn phu nhân nghe xong lập tức để Thanh Đào đi lấy rượu ra.
Còn đại phu thì lập tức kê đơn thuốc, nhờ người đi bốc thuốc về sắc, sau đó ngồi bên ngoài phòng chờ kết quả.
Khoảng chừng nửa canh giờ sau, cơn sốt cao của Tôn Diệu Khả cuối cùng cũng hạ xuống, mặc dù vẫn còn hơi sốt nhưng đã không còn đáng sợ nữa.
Tôn phu nhân cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm, đặt mông ngồi phịch xuống ghế.
Lúc này, Tôn đại học sĩ đi đến, nhìn thấy bộ dạng không có chút hình tượng chút nào của Tôn phu nhân, tim ông ấy đập thình thịch.
Sau đó ông ấy nhìn về phía đại phu hỏi: "Đại phu, bệnh của tiểu nữ thế nào rồi?"
Đại phu đứng dậy hành lễ, sau đó đem lời vừa nói, nói lại với ông ấy một lần nữa: "Bệnh của lệnh thiên kim tạm thời đã ổn định, sau này các người khuyên bảo nàng dần dần di."
"Chạng vạng tối, lão phu sẽ lại tới một chuyến nữa."
Nói xong, đại phu cầm rương y dược lên đứng dậy đi ra ngoài.
Tôn đại học sĩ sai người tiễn đại phu về, rồi nói với Tôn phu nhân.
"Phu nhân, nếu Diệu Khả đã khỏe lại rồi, thì chúng ta cáo từ trước đi."
"Biểu tỷ và Chí Vũ đã đến rồi, ta không quan tâm đến kết quả, chúng ta nhanh chóng giải quyết xong chuyện này đi."
"Bọn họ còn dám đến đây?" Tôn phu nhân nghe xong, liền xông ra ngoài.
Tôn đại học sĩ liền kéo bà ấy lại, sau đó vừa đi ra ngoài vừa nói.
"Bà bình tĩnh lại, chuyện này không thể làm lớn lên được."
Tôn phu nhân nghe xong, gương mặt vẫn còn tức giận, không có một chút dịu dàng nào, hỏi lại.
"Lão gia, bây giờ chúng ta nên làm gì?"
Tôn đại học sĩ hơi chần chừ.
"Đợi một chút, để xem bọn họ phản ứng như thế nào đã, bà nhìn ánh mắt của ta rồi làm việc."
Ông ta nhìn ra được, con gái thật sự thích Diêm Chí Vũ.
Ông ta đang vì hạnh phúc sau này của con gái mà suy nghĩ, nếu như Diêm Chí Vũ biểu hiện tốt, ông ta cũng không ngại đẩy một cái.
Nếu không tốt thì cắt đứt sạch sẽ.
Tôn phu nhân nghe xong, liền đi theo.
Vừa mới vào phủ, phụ mẫu Diêm gia liền đứng dậy, trăm miệng hỏi.
"Diệu Khả có bị gì không?"
"Tạm thời ổn định, mọi người ngồi xuống trước đi."
Tôn đại học sĩ sau khi nói xong liền mời mọi người ngồi xuống, còn ông ta ngồi vào vị trí đầu tiên.
Tôn mẫu đuổi tất cả nha hoàn ra ngoài, chỉ để nha hoàn thân cận mình đứng canh cửa.
Diêm Chí Vũ không ngồi xuống, mà hỏi.
"Tôn Thúc, ta muốn đi thăm Diệu Khả."
"Bây giờ không tiện, để cho nó nghỉ ngơi đã."
Tôn đại học sĩ lạnh lùng nói.
Diêm Chí Vũ nghe xong vẫn không từ bỏ ý định, nhìn về phía của Tôn phu nhân.
Nhưng mà tôn phu nhân lại không có ấn tượng tốt với hắn ta, nên liền xoay đầu đi.
Bây giờ chính là thời điểm quan trọng, với chưa biết được bọn họ có ý gì với nữ nhi của nhà mình, thì bà ta sẽ không để cho nữ nhi nhà mình mang tiếng xấu, nếu như không có, thì tất cả người trong nhà họ Tôn đều xui xẻo.
Diêm Chí Vũ nhìn thấy như thế, trong lòng hơi lo lắng, nhưng rất nhanh đã ngồi xuống.
Diêm phu nhân thấy vậy, trong lòng hơi tức giận, nhưng cũng không nói một câu phản bác.
Sau đó nhìn về phía của Tôn đại học sĩ hỏi.
"Muội phu, đệ thấy việc này như thế nào?"